古诗词

邹祗谟

登烂柯山坐青霞洞天半日

邹祗谟

清溪隔荒畬,螺翠峥嵘起。qīng xī gé huāng shē,luó cuì zhēng róng qǐ。
白塔与红亭,明灭苍松里。bái tǎ yǔ hóng tíng,míng miè cāng sōng lǐ。
石路足盘纡,涧流自弥弥。shí lù zú pán yū,jiàn liú zì mí mí。
拾级得间道,恍闻洞天咫。shí jí dé jiān dào,huǎng wén dòng tiān zhǐ。
旷然通虚明,辽廓信可喜。kuàng rán tōng xū míng,liáo kuò xìn kě xǐ。
若无众山横,坐瞩见千里。ruò wú zhòng shān héng,zuò zhǔ jiàn qiān lǐ。
御风朝玉京,浩浩却炎晷。yù fēng cháo yù jīng,hào hào què yán guǐ。
欲携楸枰来,缥缈问仙子。yù xié qiū píng lái,piāo miǎo wèn xiān zi。
便得青鸾乘,但恐白驹驶。biàn dé qīng luán chéng,dàn kǒng bái jū shǐ。
王质诚何人,到今犹不死。wáng zhì chéng hé rén,dào jīn yóu bù sǐ。
流传好神怪,此言无乃诡。liú chuán hǎo shén guài,cǐ yán wú nǎi guǐ。
不忍独长生,崎岖寻石髓。bù rěn dú zhǎng shēng,qí qū xún shí suǐ。
但当笑题诗,再看碧桃蕊。dàn dāng xiào tí shī,zài kàn bì táo ruǐ。

咏怀

邹祗谟

举世乏萱草,平生苦寥寂。jǔ shì fá xuān cǎo,píng shēng kǔ liáo jì。
东郭拉熊虎,壮心思射猎。dōng guō lā xióng hǔ,zhuàng xīn sī shè liè。
西室会名倡,珠环生叹息。xī shì huì míng chàng,zhū huán shēng tàn xī。
相如工词赋,家徒四壁立。xiāng rú gōng cí fù,jiā tú sì bì lì。
君卿善遨游,五侯供饮食。jūn qīng shàn áo yóu,wǔ hóu gōng yǐn shí。
如何怀烦忧,弃之远行役。rú hé huái fán yōu,qì zhī yuǎn xíng yì。
攀翻桂树间,挥霍椒丘侧。pān fān guì shù jiān,huī huò jiāo qiū cè。
隐士已耆年,教我伫颜色。yǐn shì yǐ qí nián,jiào wǒ zhù yán sè。
并望恩与仇,逍遥谢荆聂。bìng wàng ēn yǔ chóu,xiāo yáo xiè jīng niè。
202«567891011