古诗词

邹汉勋

闻?母

邹汉勋

却与黄鹂相唱和,小餐花露在前枝。què yǔ huáng lí xiāng chàng hé,xiǎo cān huā lù zài qián zhī。
微之不读医家语,春日闻蝉再赋诗。wēi zhī bù dú yī jiā yǔ,chūn rì wén chán zài fù shī。

浩叹

邹汉勋

后夔不复起,希声委涂泥。hòu kuí bù fù qǐ,xī shēng wěi tú ní。
中间有作者,抱独无由知。zhōng jiān yǒu zuò zhě,bào dú wú yóu zhī。
靡靡世所好,师延乃出奇。mí mí shì suǒ hǎo,shī yán nǎi chū qí。
子野琴何在,何不撞头为。zi yě qín hé zài,hé bù zhuàng tóu wèi。
清商与浊徵,正声犹曰宜。qīng shāng yǔ zhuó zhēng,zhèng shēng yóu yuē yí。
沐猴而冠佩,流传亦至斯。mù hóu ér guān pèi,liú chuán yì zhì sī。
始知玉石故杂糅,不可矫矫求异时。shǐ zhī yù shí gù zá róu,bù kě jiǎo jiǎo qiú yì shí。
作诗但令老妪识,典诰大语勿相师。zuò shī dàn lìng lǎo yù shí,diǎn gào dà yǔ wù xiāng shī。

古意

邹汉勋

欲穷千仞冈,请从今日起。yù qióng qiān rèn gāng,qǐng cóng jīn rì qǐ。
千仞多风寒,况复无仰止。qiān rèn duō fēng hán,kuàng fù wú yǎng zhǐ。
便息行游驾,盘桓在斯里。biàn xī xíng yóu jià,pán huán zài sī lǐ。
斯里狭且隘,似难容足阯。sī lǐ xiá qiě ài,shì nán róng zú zhǐ。
不容举世诮,即容致衰鄙。bù róng jǔ shì qiào,jí róng zhì shuāi bǐ。
甘负举世诮,愿抱湛然理。gān fù jǔ shì qiào,yuàn bào zhàn rán lǐ。

古意

邹汉勋

黎绿委涂泥,瓦砾积其上。lí lǜ wěi tú ní,wǎ lì jī qí shàng。
轩于遭溉植,生意日张王。xuān yú zāo gài zhí,shēng yì rì zhāng wáng。
但当挟衡纩,宁复具节亮。dàn dāng xié héng kuàng,níng fù jù jié liàng。
改驾故靡艰,勇去亦何望。gǎi jià gù mí jiān,yǒng qù yì hé wàng。
惟恐百年至,荣寂同归丧。wéi kǒng bǎi nián zhì,róng jì tóng guī sàng。

古意

邹汉勋

心绪如乱丝,纠结不可解。xīn xù rú luàn sī,jiū jié bù kě jiě。
一日空复过,谁能念千载。yī rì kōng fù guò,shuí néng niàn qiān zài。
便守瓶瓴声,穷村恣击揩。biàn shǒu píng líng shēng,qióng cūn zì jī kāi。
顾念咸䪧备,宁复无人采。gù niàn xián chí bèi,níng fù wú rén cǎi。

古意

邹汉勋

榑桑望落棠,迢迢九万里。fú sāng wàng luò táng,tiáo tiáo jiǔ wàn lǐ。
钳且谢辔衔,倏忽已过此。qián qiě xiè pèi xián,shū hū yǐ guò cǐ。
手爪能为巧,弗驭乃驭理。shǒu zhǎo néng wèi qiǎo,fú yù nǎi yù lǐ。
下士欲相效,而已失步跬。xià shì yù xiāng xiào,ér yǐ shī bù kuǐ。
得失两无论,造父世所美。dé shī liǎng wú lùn,zào fù shì suǒ měi。

寻梅用东坡松风亭下梅花盛开原韵

邹汉勋

冰肌玉骨江上村,暗香馥馥引吟魂。bīng jī yù gǔ jiāng shàng cūn,àn xiāng fù fù yǐn yín hún。
却怪寒乡风信晚,二月如伴参横昏。què guài hán xiāng fēng xìn wǎn,èr yuè rú bàn cān héng hūn。
清姿皎皎雪辉壁,素质亭亭月满园。qīng zī jiǎo jiǎo xuě huī bì,sù zhì tíng tíng yuè mǎn yuán。
但欲尘埃难比并,那知冷冽非春温。dàn yù chén āi nán bǐ bìng,nà zhī lěng liè fēi chūn wēn。
等闲桃李作妖艳,游蜂舞蝶弄朝暾。děng xián táo lǐ zuò yāo yàn,yóu fēng wǔ dié nòng cháo tūn。
崇晨不语工摇曳,何异息女愁荆门。chóng chén bù yǔ gōng yáo yè,hé yì xī nǚ chóu jīng mén。
羡尔孤䡮真绝世,师雄毕竟是浮言。xiàn ěr gū zhēn jué shì,shī xióng bì jìng shì fú yán。
岂有天上玉妃子,肯泛人间潋滟尊。qǐ yǒu tiān shàng yù fēi zi,kěn fàn rén jiān liàn yàn zūn。

次韵李子木见赠

邹汉勋

力学愈废学,蓁芜廿年外。lì xué yù fèi xué,zhēn wú niàn nián wài。
尔来始识字,渐欲穷綮会。ěr lái shǐ shí zì,jiàn yù qióng qǐ huì。
丹铅勤记录,所乐斯为最。dān qiān qín jì lù,suǒ lè sī wèi zuì。
傥或称述作,无乃夜郎大。tǎng huò chēng shù zuò,wú nǎi yè láng dà。
古经义多微,钩沈意非汰。gǔ jīng yì duō wēi,gōu shěn yì fēi tài。
裒然成两书,沽贱等苫盖。póu rán chéng liǎng shū,gū jiàn děng shān gài。
乃劳频借读,赠言缛文贝。nǎi láo pín jiè dú,zèng yán rù wén bèi。
愚材果何当,讵关时显晦。yú cái guǒ hé dāng,jù guān shí xiǎn huì。
知是滑稽语,但了篇章债。zhī shì huá jī yǔ,dàn le piān zhāng zhài。
夫子论文章,故自绝流辈。fū zi lùn wén zhāng,gù zì jué liú bèi。
指顾掩群雅,逸翮鸣翙翙。zhǐ gù yǎn qún yǎ,yì hé míng huì huì。
顾我已类狗,画虎惭黠狯。gù wǒ yǐ lèi gǒu,huà hǔ cán xiá kuài。