古诗词

贺涛

往复酬和积十馀篇涛不能诗肯堂强之乃依其韵而错杂用之勉成一首

贺涛

吾师性好客,亭园极遐赏。wú shī xìng hǎo kè,tíng yuán jí xiá shǎng。
高宴无虚日,嘉客时来往。gāo yàn wú xū rì,jiā kè shí lái wǎng。
酒政酷汉吏,诗律密秦网。jiǔ zhèng kù hàn lì,shī lǜ mì qín wǎng。
张李争出奇,范子才无两。zhāng lǐ zhēng chū qí,fàn zi cái wú liǎng。
群雄不相下,建国各分壤。qún xióng bù xiāng xià,jiàn guó gè fēn rǎng。
小侯执贽来,听命甘诮谤。xiǎo hóu zhí zhì lái,tīng mìng gān qiào bàng。
郡县不敢居,退思乘一障。jùn xiàn bù gǎn jū,tuì sī chéng yī zhàng。
忆我二十馀,抗志薄今曩。yì wǒ èr shí yú,kàng zhì báo jīn nǎng。
良马脱羁络,千里犹莽苍。liáng mǎ tuō jī luò,qiān lǐ yóu mǎng cāng。
盲进不知退,力竭仍思强。máng jìn bù zhī tuì,lì jié réng sī qiáng。
岂料遇仲达,唾手收曹爽。qǐ liào yù zhòng dá,tuò shǒu shōu cáo shuǎng。
蚁垤恐颠踬,嵩华恶能上。yǐ dié kǒng diān zhì,sōng huá è néng shàng。
范子笑其旁,瓦缶击之响。fàn zi xiào qí páng,wǎ fǒu jī zhī xiǎng。
怜彼蜩与鸠,不使控草莽。lián bǐ tiáo yǔ jiū,bù shǐ kòng cǎo mǎng。
趣我令当阵,怯夫胆忽放。qù wǒ lìng dāng zhèn,qiè fū dǎn hū fàng。
纵横大敌前,那复计弱壮。zòng héng dà dí qián,nà fù jì ruò zhuàng。
思酬知己恩,胜负不设想。sī chóu zhī jǐ ēn,shèng fù bù shè xiǎng。
请师备良药,将疗灌夫创。qǐng shī bèi liáng yào,jiāng liáo guàn fū chuàng。

过天津肯堂留饮用山谷次晁补之廖正一韵见赠依韵和之

贺涛

筝弦在耳酒在口,老范为诗胆如斗。zhēng xián zài ěr jiǔ zài kǒu,lǎo fàn wèi shī dǎn rú dòu。
謇博意兴何超然,日以诗歌相往还。jiǎn bó yì xīng hé chāo rán,rì yǐ shī gē xiāng wǎng hái。
既得薛君与鼎立,何又援我厕其间。jì dé xuē jūn yǔ dǐng lì,hé yòu yuán wǒ cè qí jiān。
我自受形尘世上,孤怀那肯邀人赏。wǒ zì shòu xíng chén shì shàng,gū huái nà kěn yāo rén shǎng。
茫然四顾吾何从,自投所向归桐城。máng rán sì gù wú hé cóng,zì tóu suǒ xiàng guī tóng chéng。
桐城大儒世与齵,岂屑稽古如桓荣。tóng chéng dà rú shì yǔ óu,qǐ xiè jī gǔ rú huán róng。
不事公卿乐处士,知音四海惟吾子。bù shì gōng qīng lè chù shì,zhī yīn sì hǎi wéi wú zi。
大匠门下多瑰材,散栎见收殊可喜。dà jiàng mén xià duō guī cái,sàn lì jiàn shōu shū kě xǐ。
群贤会合古所难,伯牙琴为钟期弹。qún xián huì hé gǔ suǒ nán,bó yá qín wèi zhōng qī dàn。
得与良朋日欢饮,云路悠远何须攀。dé yǔ liáng péng rì huān yǐn,yún lù yōu yuǎn hé xū pān。
吾师罢官我何望,将从子言归故山。wú shī bà guān wǒ hé wàng,jiāng cóng zi yán guī gù shān。