古诗词

费墨娟

落花有感

费墨娟

惆怅连宵雨并风,飞花逐水任西东。chóu chàng lián xiāo yǔ bìng fēng,fēi huā zhú shuǐ rèn xī dōng。
飘摇荒道残阳里,点染疏窗晓雾中。piāo yáo huāng dào cán yáng lǐ,diǎn rǎn shū chuāng xiǎo wù zhōng。
大抵荣枯关气数,莫将零落怨天公。dà dǐ róng kū guān qì shù,mò jiāng líng luò yuàn tiān gōng。
古来英杰知多少,一样沉沦与尔同。gǔ lái yīng jié zhī duō shǎo,yī yàng chén lún yǔ ěr tóng。

重阳自感兼哭阿嫂

费墨娟

萧萧疏雨度重阳,抚景无聊觉昼长。xiāo xiāo shū yǔ dù zhòng yáng,fǔ jǐng wú liáo jué zhòu zhǎng。
半世因循缘病累,一生辛苦为书忙。bàn shì yīn xún yuán bìng lèi,yī shēng xīn kǔ wèi shū máng。
人情冷暖多增感,世事沧桑易惹伤。rén qíng lěng nuǎn duō zēng gǎn,shì shì cāng sāng yì rě shāng。
知己可怜零落尽,不堪回首少年场。zhī jǐ kě lián líng luò jǐn,bù kān huí shǒu shǎo nián chǎng。

秋夜即事

费墨娟

红烛高烧夜未央,鸭炉篆尽又添香。hóng zhú gāo shāo yè wèi yāng,yā lú zhuàn jǐn yòu tiān xiāng。
贪拈彩笔描新画,忘拔金钿卸晚妆。tān niān cǎi bǐ miáo xīn huà,wàng bá jīn diàn xiè wǎn zhuāng。
虫语凄清风萧飒,砧声断续月昏黄。chóng yǔ qī qīng fēng xiāo sà,zhēn shēng duàn xù yuè hūn huáng。
幽怀耿耿难成寐,细数铜壶觉漏长。yōu huái gěng gěng nán chéng mèi,xì shù tóng hú jué lòu zhǎng。

春晚经故园

费墨娟

鲁殿岿然尚在东,归来有客感无穷。lǔ diàn kuī rán shàng zài dōng,guī lái yǒu kè gǎn wú qióng。
楼台寂寞悲歌里,人事飘零感泣中。lóu tái jì mò bēi gē lǐ,rén shì piāo líng gǎn qì zhōng。
一径苍苔飞絮影,半窗啼鸟落花风。yī jìng cāng tái fēi xù yǐng,bàn chuāng tí niǎo luò huā fēng。
多情独有梁间燕,婉转呢喃恋故宫。duō qíng dú yǒu liáng jiān yàn,wǎn zhuǎn ne nán liàn gù gōng。

冬日

费墨娟

百事萦心岁暮时,朔风飒飒雨如丝。bǎi shì yíng xīn suì mù shí,shuò fēng sà sà yǔ rú sī。
人因惜静吟都减,帘畏侵寒卷故迟。rén yīn xī jìng yín dōu jiǎn,lián wèi qīn hán juǎn gù chí。
多病有方聊可治,长贫无术总难医。duō bìng yǒu fāng liáo kě zhì,zhǎng pín wú shù zǒng nán yī。
近来觅得消愁法,一部南华一卷诗。jìn lái mì dé xiāo chóu fǎ,yī bù nán huá yī juǎn shī。

代外子和胡茂才(1)二首

费墨娟

几番自问愧才疏,青眼多蒙惠启予。jǐ fān zì wèn kuì cái shū,qīng yǎn duō méng huì qǐ yǔ。
一夕床联樽倒后,半窗风定月来初。yī xī chuáng lián zūn dào hòu,bàn chuāng fēng dìng yuè lái chū。
琴书啸傲襟怀阔,诗酒缠绵意趣舒。qín shū xiào ào jīn huái kuò,shī jiǔ chán mián yì qù shū。
况复阳春难续和,吟情大抵已无馀。kuàng fù yáng chūn nán xù hé,yín qíng dà dǐ yǐ wú yú。

代外子和胡茂才(1)二首

费墨娟

与君情意总缠绵,促膝倾谈夜不眠。yǔ jūn qíng yì zǒng chán mián,cù xī qīng tán yè bù mián。
煮酒好邀三径月,煎茶每共五更天。zhǔ jiǔ hǎo yāo sān jìng yuè,jiān chá měi gòng wǔ gèng tiān。
何期风笛离亭外,难挽行骢古驿前。hé qī fēng dí lí tíng wài,nán wǎn xíng cōng gǔ yì qián。
他日高轩频过我,休教忘却旧因缘。tā rì gāo xuān pín guò wǒ,xiū jiào wàng què jiù yīn yuán。

留别四弟

费墨娟

怕折河梁柳一枝,匆匆无计阻归期。pà zhé hé liáng liǔ yī zhī,cōng cōng wú jì zǔ guī qī。
魂销驿路难留际,肠断歧头欲别时。hún xiāo yì lù nán liú jì,cháng duàn qí tóu yù bié shí。
先志久湮弟确继,青春不再汝须知。xiān zhì jiǔ yān dì què jì,qīng chūn bù zài rǔ xū zhī。
他年浪好乘风破,早报佳音慰我思。tā nián làng hǎo chéng fēng pò,zǎo bào jiā yīn wèi wǒ sī。

丁酉(1)冬饯别黄星臣夫子(2)解馆二首

费墨娟

久费栽培托彼苍,痴顽阿弟愧王郎。jiǔ fèi zāi péi tuō bǐ cāng,chī wán ā dì kuì wáng láng。
寒冲庾岭梅初放,霜逼疏林橘已黄。hán chōng yǔ lǐng méi chū fàng,shuāng bī shū lín jú yǐ huáng。
诗思宛同云水淡,离情更比海天长。shī sī wǎn tóng yún shuǐ dàn,lí qíng gèng bǐ hǎi tiān zhǎng。
匆匆归计难留住,珍重长亭酒一觞。cōng cōng guī jì nán liú zhù,zhēn zhòng zhǎng tíng jiǔ yī shāng。

丁酉(1)冬饯别黄星臣夫子(2)解馆二首

费墨娟

听唱骊歌自觉痴,先生底事说归期?tīng chàng lí gē zì jué chī,xiān shēng dǐ shì shuō guī qī?
两年就馆恩何重,一别登程会更迟。liǎng nián jiù guǎn ēn hé zhòng,yī bié dēng chéng huì gèng chí。
海内争传惊座句,闺中强赋送行诗。hǎi nèi zhēng chuán jīng zuò jù,guī zhōng qiáng fù sòng xíng shī。
明年上苑花如锦,宴赴琼林酒数卮。míng nián shàng yuàn huā rú jǐn,yàn fù qióng lín jiǔ shù zhī。

思乡

费墨娟

满腹牢骚暗自伤,燕云吴树路茫茫。mǎn fù láo sāo àn zì shāng,yàn yún wú shù lù máng máng。
思亲步月常流泪,忆弟看花总断肠。sī qīn bù yuè cháng liú lèi,yì dì kàn huā zǒng duàn cháng。
音信久稀鸿迹杳,家山远隔别情长。yīn xìn jiǔ xī hóng jì yǎo,jiā shān yuǎn gé bié qíng zhǎng。
何时得叙天伦乐,把酒西园话石床?hé shí dé xù tiān lún lè,bǎ jiǔ xī yuán huà shí chuáng?

答胡茂才二首

费墨娟

先生学不让人先,压倒文坛翰墨筵。xiān shēng xué bù ràng rén xiān,yā dào wén tán hàn mò yán。
潇洒琴书忘俗虑,优游山水结诗缘。xiāo sǎ qín shū wàng sú lǜ,yōu yóu shān shuǐ jié shī yuán。
雕龙文笔追前辈,吐凤才情出少年。diāo lóng wén bǐ zhuī qián bèi,tǔ fèng cái qíng chū shǎo nián。
他日春风看及第,锦标夺得姓名传。tā rì chūn fēng kàn jí dì,jǐn biāo duó dé xìng míng chuán。

答胡茂才二首

费墨娟

阳春一曲唱当筵,真个清新别样妍。yáng chūn yī qū chàng dāng yán,zhēn gè qīng xīn bié yàng yán。
盥手不辞千遍读,惊心因废五更眠。guàn shǒu bù cí qiān biàn dú,jīng xīn yīn fèi wǔ gèng mián。
才高更出苏韩上,学富堪夸李杜先。cái gāo gèng chū sū hán shàng,xué fù kān kuā lǐ dù xiān。
愧我今生闺阁里,难搴绛帐执吟鞭。kuì wǒ jīn shēng guī gé lǐ,nán qiān jiàng zhàng zhí yín biān。

春日有感

费墨娟

一番新雨长兰芽,春到人间万物华。yī fān xīn yǔ zhǎng lán yá,chūn dào rén jiān wàn wù huá。
愁里看书消岁月,闲来吟句作生涯。chóu lǐ kàn shū xiāo suì yuè,xián lái yín jù zuò shēng yá。
风波惯历凭他起,宝贵无求任世夸。fēng bō guàn lì píng tā qǐ,bǎo guì wú qiú rèn shì kuā。
性僻只因难入俗,那堪贫病又交加?xìng pì zhǐ yīn nán rù sú,nà kān pín bìng yòu jiāo jiā?

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)

费墨娟

玉关寂寞断吟魂,飒飒西风自掩门。yù guān jì mò duàn yín hún,sà sà xī fēng zì yǎn mén。
罗帐梦回留倩影,瑶阶月上认啼痕。luó zhàng mèng huí liú qiàn yǐng,yáo jiē yuè shàng rèn tí hén。
湿云暗淡迷深院,疏雨霏微织远村。shī yún àn dàn mí shēn yuàn,shū yǔ fēi wēi zhī yuǎn cūn。
婿不封侯秋又老,离怀别绪共谁论?xù bù fēng hóu qiū yòu lǎo,lí huái bié xù gòng shuí lùn?

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)

费墨娟

弱质亭亭怯晓霜,那堪飘泊在寒塘。ruò zhì tíng tíng qiè xiǎo shuāng,nà kān piāo pō zài hán táng。
曾教眉黛窥双镜,剩得云罗贮一箱。céng jiào méi dài kuī shuāng jìng,shèng dé yún luó zhù yī xiāng。
三月烟花成幻影,六朝金粉怅君王。sān yuè yān huā chéng huàn yǐng,liù cháo jīn fěn chàng jūn wáng。
道旁欲问前情绪,遥指斜阳十里坊。dào páng yù wèn qián qíng xù,yáo zhǐ xié yáng shí lǐ fāng。

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)

费墨娟

萧瑟三秋冷拂衣,重来香国景殊非。xiāo sè sān qiū lěng fú yī,zhòng lái xiāng guó jǐng shū fēi。
荒凉汉苑青初减,零落隋堤绿正稀。huāng liáng hàn yuàn qīng chū jiǎn,líng luò suí dī lǜ zhèng xī。
别恨万端随水逝,游丝千缕逐风飞。bié hèn wàn duān suí shuǐ shì,yóu sī qiān lǚ zhú fēng fēi。
此身未必甘憔悴,欲盼春回愿岂违?cǐ shēn wèi bì gān qiáo cuì,yù pàn chūn huí yuàn qǐ wéi?

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)

费墨娟

纤腰瘦尽减罗衣,转瞬而今景物非。xiān yāo shòu jǐn jiǎn luó yī,zhuǎn shùn ér jīn jǐng wù fēi。
断续砧敲明月冷,凄清虫语晓星稀。duàn xù zhēn qiāo míng yuè lěng,qī qīng chóng yǔ xiǎo xīng xī。
烟横古木疑云护,风卷残丝若絮飞。yān héng gǔ mù yí yún hù,fēng juǎn cán sī ruò xù fēi。
惆怅玉关秋已老,红芳绿晕久相违。chóu chàng yù guān qiū yǐ lǎo,hóng fāng lǜ yūn jiǔ xiāng wéi。

和陈怡萱女史《秋柳》原韵六首(1)

费墨娟

黛眉消尽倩谁怜,摇曳西风绾暮烟。dài méi xiāo jǐn qiàn shuí lián,yáo yè xī fēng wǎn mù yān。
几欲随君姿态袅,那堪催我恨愁绵。jǐ yù suí jūn zī tài niǎo,nà kān cuī wǒ hèn chóu mián。
阳关唱罢思千里,汉苑春残又一年。yáng guān chàng bà sī qiān lǐ,hàn yuàn chūn cán yòu yī nián。
且待来时消息好,青光点染画桥边。qiě dài lái shí xiāo xī hǎo,qīng guāng diǎn rǎn huà qiáo biān。

暮春抒怀

费墨娟

九十韶光一掷梭,那堪春色又蹉跎?jiǔ shí sháo guāng yī zhì suō,nà kān chūn sè yòu cuō tuó?
却无乐地消愁癖,剩有残书遣病魔。què wú lè dì xiāo chóu pǐ,shèng yǒu cán shū qiǎn bìng mó。
几树绿杨啼鸟急,满庭红雨落花多。jǐ shù lǜ yáng tí niǎo jí,mǎn tíng hóng yǔ luò huā duō。
东皇惆怅难留住,顿冷吟窠懒细哦。dōng huáng chóu chàng nán liú zhù,dùn lěng yín kē lǎn xì ó。
3421234567»