古诗词

黄摩西

红豆和谢女士韵三首

黄摩西

血诚迸出夙根存,敢作倡条冶叶论。xuè chéng bèng chū sù gēn cún,gǎn zuò chàng tiáo yě yè lùn。
狂喝雉绯孤注壮,冷挑绳鼻一檠昏。kuáng hē zhì fēi gū zhù zhuàng,lěng tiāo shéng bí yī qíng hūn。
红珠帐薄难成梦,绛雪丹灵易返魂。hóng zhū zhàng báo nán chéng mèng,jiàng xuě dān líng yì fǎn hún。
错认春风吹细蕊,一门桃李悄无言。cuò rèn chūn fēng chuī xì ruǐ,yī mén táo lǐ qiāo wú yán。

红豆和谢女士韵三首

黄摩西

秾华无数委寒潮,独守青箱色未消。nóng huá wú shù wěi hán cháo,dú shǒu qīng xiāng sè wèi xiāo。
彤琯半生垂老别,红牙三迭念奴娇。tóng guǎn bàn shēng chuí lǎo bié,hóng yá sān dié niàn nú jiāo。
珠盘细算情千种,金弹重开路一条。zhū pán xì suàn qíng qiān zhǒng,jīn dàn zhòng kāi lù yī tiáo。
淡是泪痕浓是血,燕脂虽买不能描。dàn shì lèi hén nóng shì xuè,yàn zhī suī mǎi bù néng miáo。

红豆和谢女士韵三首

黄摩西

小影团圆透枣帘,逡巡席上裹巾拈。xiǎo yǐng tuán yuán tòu zǎo lián,qūn xún xí shàng guǒ jīn niān。
榆钱暗换星千树,桂粟平分月一奁。yú qián àn huàn xīng qiān shù,guì sù píng fēn yuè yī lián。
火凤乱弹寒紫甲,玉虫细蚀牡丹尖。huǒ fèng luàn dàn hán zǐ jiǎ,yù chóng xì shí mǔ dān jiān。
梢头丹蔻休相妒,活色生香未许兼。shāo tóu dān kòu xiū xiāng dù,huó sè shēng xiāng wèi xǔ jiān。

六叠病鹤韵用鹿卢体四首

黄摩西

卅六红鳞到户庭,剖来如获楚江萍。sà liù hóng lín dào hù tíng,pōu lái rú huò chǔ jiāng píng。
尹邢别院妍媸浑,枚马同时巧拙形。yǐn xíng bié yuàn yán chī hún,méi mǎ tóng shí qiǎo zhuō xíng。
金到成精常欲跃,珠能记事总无零。jīn dào chéng jīng cháng yù yuè,zhū néng jì shì zǒng wú líng。
愿君再饱毫端墨,洒遍长天一片青。yuàn jūn zài bǎo háo duān mò,sǎ biàn zhǎng tiān yī piàn qīng。

六叠病鹤韵用鹿卢体四首

黄摩西

不爱谈元不杀青,粲花笔舌也凋零。bù ài tán yuán bù shā qīng,càn huā bǐ shé yě diāo líng。
倾囊笑我心无血,吞篆逢君梦有形。qīng náng xiào wǒ xīn wú xuè,tūn zhuàn féng jūn mèng yǒu xíng。
流水落花难及草,沾泥飞絮怕为萍。liú shuǐ luò huā nán jí cǎo,zhān ní fēi xù pà wèi píng。
雕虫半世成何事,姓氏羞登著作庭。diāo chóng bàn shì chéng hé shì,xìng shì xiū dēng zhù zuò tíng。

六叠病鹤韵用鹿卢体四首

黄摩西

人海浮沉几点萍,故欢新恨怕相形。rén hǎi fú chén jǐ diǎn píng,gù huān xīn hèn pà xiāng xíng。
流觞修禊余波在,入座催诗旧雨零。liú shāng xiū xì yú bō zài,rù zuò cuī shī jiù yǔ líng。
公子归家无尺素,王孙末路变雕青。gōng zi guī jiā wú chǐ sù,wáng sūn mò lù biàn diāo qīng。
雨窗残烛红垂泪,何日簪裾集一庭。yǔ chuāng cán zhú hóng chuí lèi,hé rì zān jū jí yī tíng。

六叠病鹤韵用鹿卢体四首

黄摩西

对影闻声易忘形,人天转眼涕先零。duì yǐng wén shēng yì wàng xíng,rén tiān zhuǎn yǎn tì xiān líng。
愁城坐拥宜浮白,眉史亲修抵汗青。chóu chéng zuò yōng yí fú bái,méi shǐ qīn xiū dǐ hàn qīng。
拾翠前游迷别路,落红成阵罨空庭。shí cuì qián yóu mí bié lù,luò hóng chéng zhèn yǎn kōng tíng。
狂来拟反船山句,秋菊春兰总是萍。kuáng lái nǐ fǎn chuán shān jù,qiū jú chūn lán zǒng shì píng。

微言九首

黄摩西

混置蜂王统正偏,未知裸族祭谁先。hùn zhì fēng wáng tǒng zhèng piān,wèi zhī luǒ zú jì shuí xiān。
懵懂一觉黄昏候,了却蜉蝣十万年。měng dǒng yī jué huáng hūn hòu,le què fú yóu shí wàn nián。

微言九首

黄摩西

红焰无风沸碧油,玉钗斜拨剔还休。hóng yàn wú fēng fèi bì yóu,yù chāi xié bō tī hái xiū。
热肠佳处何人喻?rè cháng jiā chù hé rén yù?
莫替飞蛾浪起忧。mò tì fēi é làng qǐ yōu。

微言九首

黄摩西

水陆横行蟹最强,二螯八跪戴金匡。shuǐ lù héng xíng xiè zuì qiáng,èr áo bā guì dài jīn kuāng。
全材转眼投汤镬,万古穷荒寿帝王。quán cái zhuǎn yǎn tóu tāng huò,wàn gǔ qióng huāng shòu dì wáng。

微言九首

黄摩西

鸢鱼悟澈始言诗,鹦鹉猩猩亦吾师。yuān yú wù chè shǐ yán shī,yīng wǔ xīng xīng yì wú shī。
凡事留心皆学问,葛卢公冶岂生知?fán shì liú xīn jiē xué wèn,gé lú gōng yě qǐ shēng zhī?

微言九首

黄摩西

一篇传世任褒弹,笔是天风意是澜。yī piān chuán shì rèn bāo dàn,bǐ shì tiān fēng yì shì lán。
目送手挥常独往,红尘踏遍赏心难。mù sòng shǒu huī cháng dú wǎng,hóng chén tà biàn shǎng xīn nán。

微言九首

黄摩西

散体工夫骈体才,汉唐而后两途开。sàn tǐ gōng fū pián tǐ cái,hàn táng ér hòu liǎng tú kāi。
荆公新法延文字,急泪虽多总不哀。jīng gōng xīn fǎ yán wén zì,jí lèi suī duō zǒng bù āi。

微言九首

黄摩西

才人慧业美人风,玉树金荃尚欠工。cái rén huì yè měi rén fēng,yù shù jīn quán shàng qiàn gōng。
雪满溪山寒澈骨,回头忽见一枝红。xuě mǎn xī shān hán chè gǔ,huí tóu hū jiàn yī zhī hóng。

微言九首

黄摩西

仙佛盈庭鬼一车,笔端有气任吹嘘。xiān fú yíng tíng guǐ yī chē,bǐ duān yǒu qì rèn chuī xū。
邺侯自抱飞仙骨,不作姚黄魏紫诗。yè hóu zì bào fēi xiān gǔ,bù zuò yáo huáng wèi zǐ shī。

微言九首

黄摩西

诗成本事都称谢,名注寥清总是仙。shī chéng běn shì dōu chēng xiè,míng zhù liáo qīng zǒng shì xiān。
我亦楞严经上种,不能成佛懒生天。wǒ yì léng yán jīng shàng zhǒng,bù néng chéng fú lǎn shēng tiān。

长相思和太白韵

黄摩西

翠帷淡荡笼秋烟,玉肌凉拥青琴眠。cuì wéi dàn dàng lóng qiū yān,yù jī liáng yōng qīng qín mián。
几时缫得同功茧?jǐ shí sāo dé tóng gōng jiǎn?
替君柱上重安弦。tì jūn zhù shàng zhòng ān xián。
弦断可续心难传,幽兰操罢人杳然,寒风动树星满天。xián duàn kě xù xīn nán chuán,yōu lán cāo bà rén yǎo rán,hán fēng dòng shù xīng mǎn tiān。
君为出山草,侬是在山泉。jūn wèi chū shān cǎo,nóng shì zài shān quán。
愿将泉化泪,随风流到君门前。yuàn jiāng quán huà lèi,suí fēng liú dào jūn mén qián。
银缸影淡秋满堂,井梧一叶飘银床。yín gāng yǐng dàn qiū mǎn táng,jǐng wú yī yè piāo yín chuáng。
云鬟贴枕娇梦乱,珠兰茉莉为谁香?yún huán tiē zhěn jiāo mèng luàn,zhū lán mò lì wèi shuí xiāng?
幽花啼欲断,明月照不来。yōu huā tí yù duàn,míng yuè zhào bù lái。
阑干十二曲,倚处尽生苔。lán gàn shí èr qū,yǐ chù jǐn shēng tái。

短歌行

黄摩西

刻犬能吠鸡能啼,不如自蓄真犬鸡。kè quǎn néng fèi jī néng tí,bù rú zì xù zhēn quǎn jī。
安步当车,晚食当肉,何必云轮与火玉。ān bù dāng chē,wǎn shí dāng ròu,hé bì yún lún yǔ huǒ yù。
明晦定朝暮,荣落知春秋。míng huì dìng cháo mù,róng luò zhī chūn qiū。
璇玑玉衡无待求。xuán jī yù héng wú dài qiú。
混沌凿,新法作。hùn dùn záo,xīn fǎ zuò。
人必生机械,万物受雕啄。rén bì shēng jī xiè,wàn wù shòu diāo zhuó。
五行之气偶然纵,一逢钳制终无用。wǔ xíng zhī qì ǒu rán zòng,yī féng qián zhì zhōng wú yòng。
谁能销死更制生?弄巧仍为巧所弄。shuí néng xiāo sǐ gèng zhì shēng?nòng qiǎo réng wèi qiǎo suǒ nòng。
君不闻道法天,天法自然。jūn bù wén dào fǎ tiān,tiān fǎ zì rán。
日月两轮转不息,公输之器今无传。rì yuè liǎng lún zhuǎn bù xī,gōng shū zhī qì jīn wú chuán。

读太白集

黄摩西

浇公一斗酒,读公诗百篇。jiāo gōng yī dòu jiǔ,dú gōng shī bǎi piān。
一句诗吟浮一白,酒星引我登诗天。yī jù shī yín fú yī bái,jiǔ xīng yǐn wǒ dēng shī tiān。
后身张子房,前生鲁仲连。hòu shēn zhāng zi fáng,qián shēng lǔ zhòng lián。
文康元气老不死,游戏人世三千年。wén kāng yuán qì lǎo bù sǐ,yóu xì rén shì sān qiān nián。
荆州阶前国士笑,沉香亭畔佳人怜。jīng zhōu jiē qián guó shì xiào,chén xiāng tíng pàn jiā rén lián。
放下绿玉秋,摇碎珊瑚鞭。fàng xià lǜ yù qiū,yáo suì shān hú biān。
忽然敬亭山下云一片,忽然鬼门关外路八千。hū rán jìng tíng shān xià yún yī piàn,hū rán guǐ mén guān wài lù bā qiān。
朝吟暮醉无一事,一谪再谪仙乎仙。cháo yín mù zuì wú yī shì,yī zhé zài zhé xiān hū xiān。
乾坤落落酒徒少,起邀明月来天边。qián kūn luò luò jiǔ tú shǎo,qǐ yāo míng yuè lái tiān biān。
天边无俗客,地下多酒泉。tiān biān wú sú kè,dì xià duō jiǔ quán。
至乞采石矶头一抔土,只当长安市上人家眠。zhì qǐ cǎi shí jī tóu yī póu tǔ,zhǐ dāng zhǎng ān shì shàng rén jiā mián。
长星如斗杯中堕,惊起眼中狂客我。zhǎng xīng rú dòu bēi zhōng duò,jīng qǐ yǎn zhōng kuáng kè wǒ。
自公去后诗绝声,锘肾割肝无一可。zì gōng qù hòu shī jué shēng,nuò shèn gē gān wú yī kě。
黄鹤楼,仙不留。huáng hè lóu,xiān bù liú。
牛渚矶,水不流。niú zhǔ jī,shuǐ bù liú。
且著宫锦袍,再脱千金裘。qiě zhù gōng jǐn páo,zài tuō qiān jīn qiú。
吴姬唤客百不忧,人间何处无酒楼?wú jī huàn kè bǎi bù yōu,rén jiān hé chù wú jiǔ lóu?
何为桃花潭水董糟邱?诗亦不复作,酒亦不得酬。hé wèi táo huā tán shuǐ dǒng zāo qiū?shī yì bù fù zuò,jiǔ yì bù dé chóu。
手折青莲花,长啸天地秋。shǒu zhé qīng lián huā,zhǎng xiào tiān dì qiū。
青枫关塞魂未去,屈灵贾鬼啼啾啾。qīng fēng guān sāi hún wèi qù,qū líng jiǎ guǐ tí jiū jiū。
何当招取希有鸟,随公江上骑鲸游。hé dāng zhāo qǔ xī yǒu niǎo,suí gōng jiāng shàng qí jīng yóu。

卧月有作

黄摩西

飞蚊满帐起杀声,汗如铁汁溶桃笙。fēi wén mǎn zhàng qǐ shā shēng,hàn rú tiě zhī róng táo shēng。
起携一卷就灯侧,兰膏也带骄阳色。qǐ xié yī juǎn jiù dēng cè,lán gāo yě dài jiāo yáng sè。
吹灯席地四壁墨,黑甜怅怅行不得。chuī dēng xí dì sì bì mò,hēi tián chàng chàng xíng bù dé。
素娥一笑汝太劳,特放灵光排闼入。sù é yī xiào rǔ tài láo,tè fàng líng guāng pái tà rù。
青天划破琉璃胞,蝇头历历分毫毛。qīng tiān huà pò liú lí bāo,yíng tóu lì lì fēn háo máo。
岂独银海清见底,百虫躅踯炎精逃。qǐ dú yín hǎi qīng jiàn dǐ,bǎi chóng zhú zhí yán jīng táo。
微飒来去露华滴,一庭榛莽皆澄洁。wēi sà lái qù lù huá dī,yī tíng zhēn mǎng jiē chéng jié。
铁围顷刻变琼楼,拔宅飞升无此捷。tiě wéi qǐng kè biàn qióng lóu,bá zhái fēi shēng wú cǐ jié。
吾识明月三十年,月如识吾应相怜。wú shí míng yuè sān shí nián,yuè rú shí wú yīng xiāng lián。
只惜朱颜今非昔,不如皓魄长新鲜。zhǐ xī zhū yán jīn fēi xī,bù rú hào pò zhǎng xīn xiān。
秋月生悲春月喜,虚空未免牵人意。qiū yuè shēng bēi chūn yuè xǐ,xū kōng wèi miǎn qiān rén yì。
最好调冰雪藕时,能消野马妖乌气。zuì hǎo diào bīng xuě ǒu shí,néng xiāo yě mǎ yāo wū qì。
映月读书月笑人,抛书看月心入神。yìng yuè dú shū yuè xiào rén,pāo shū kàn yuè xīn rù shén。
能识山河微妙相,便是冰雪聪明文。néng shí shān hé wēi miào xiāng,biàn shì bīng xuě cōng míng wén。
浩劫以来几黄昏,三五一过空销魂。hào jié yǐ lái jǐ huáng hūn,sān wǔ yī guò kōng xiāo hún。
今夜灵丹已九转,还为人世留一分。jīn yè líng dān yǐ jiǔ zhuǎn,hái wèi rén shì liú yī fēn。
一轮当胸万念绝,莲漏声中添鼻息。yī lún dāng xiōng wàn niàn jué,lián lòu shēng zhōng tiān bí xī。
忽听天鸡唱晓来,不知寒兔何时别?hū tīng tiān jī chàng xiǎo lái,bù zhī hán tù hé shí bié?
42123