古诗词

杨葆光

摸鱼儿·宋嫂鱼

杨葆光

数官家、汴梁都丽,帝京风物堪想。shù guān jiā biàn liáng dōu lì,dì jīng fēng wù kān xiǎng。
谁家独出调羹手,入市竞夸无两。shuí jiā dú chū diào gēng shǒu,rù shì jìng kuā wú liǎng。
河共上。hé gòng shàng。
恰令节清明,泼刺随双桨。qià lìng jié qīng míng,pō cì suí shuāng jiǎng。
鼓鼙骤响。gǔ pí zhòu xiǎng。
倏南渡苍茫,西湖清浅,云水一竿漾。shū nán dù cāng máng,xī hú qīng qiǎn,yún shuǐ yī gān yàng。
狂游处,只道湖山无恙。kuáng yóu chù,zhǐ dào hú shān wú yàng。
杯盘聊共清赏。bēi pán liáo gòng qīng shǎng。
莫嫌邱嫂炎凉惯,醋味也须摹仿。mò xián qiū sǎo yán liáng guàn,cù wèi yě xū mó fǎng。
君试望。jūn shì wàng。
只五柳居前,正晒斜阳网。zhǐ wǔ liǔ jū qián,zhèng shài xié yáng wǎng。
兴亡漫怅。xīng wáng màn chàng。
且垂钓归来,酸丁近局,研脍快相饷。qiě chuí diào guī lái,suān dīng jìn jú,yán kuài kuài xiāng xiǎng。

如此江山·和何青耜世丈韵,题李黼堂中丞孤山探梅图

杨葆光

云低庾岭人千里,谁探者番花信。yún dī yǔ lǐng rén qiān lǐ,shuí tàn zhě fān huā xìn。
独客杭州,前尘香雪,万古不磨心印。dú kè háng zhōu,qián chén xiāng xuě,wàn gǔ bù mó xīn yìn。
移舟乍近。yí zhōu zhà jìn。
过苏白长堤,别饶情韵。guò sū bái zhǎng dī,bié ráo qíng yùn。
屏却轩车,草鞋只觉雪中稳。píng què xuān chē,cǎo xié zhǐ jué xuě zhōng wěn。
林泉娱到绿鬓。lín quán yú dào lǜ bìn。
更清才世守,鸣鹤遥引。gèng qīng cái shì shǒu,míng hè yáo yǐn。
处士当年,林邱寂寞,艳福比公须逊。chù shì dāng nián,lín qiū jì mò,yàn fú bǐ gōng xū xùn。
湘中远讯。xiāng zhōng yuǎn xùn。
待雁荡寻踪,摩崖重问。dài yàn dàng xún zōng,mó yá zhòng wèn。
官阁新词,赏心追大隐。guān gé xīn cí,shǎng xīn zhuī dà yǐn。

次韵答孙载之

杨葆光

我来海陵路,三月有飞尘。wǒ lái hǎi líng lù,sān yuè yǒu fēi chén。
求友不易得,见君良独亲。qiú yǒu bù yì dé,jiàn jūn liáng dú qīn。
豺狼苦盗贼,鸿雁惨流民。chái láng kǔ dào zéi,hóng yàn cǎn liú mín。
世事一挥手,徜徉垫角巾。shì shì yī huī shǒu,cháng yáng diàn jiǎo jīn。

登巾子山

杨葆光

山背群松拱,楼台耸半空。shān bèi qún sōng gǒng,lóu tái sǒng bàn kōng。
鸟声深树里,人影夕阳中。niǎo shēng shēn shù lǐ,rén yǐng xī yáng zhōng。
远岫齐凝霭,轻帆乍稳风。yuǎn xiù qí níng ǎi,qīng fān zhà wěn fēng。
漉巾何处好,江水酒池同。lù jīn hé chù hǎo,jiāng shuǐ jiǔ chí tóng。

自四安返杭易车而舟对雪感赋

杨葆光

水居喜有舟,推篷见残雪。shuǐ jū xǐ yǒu zhōu,tuī péng jiàn cán xuě。
昨朝途遇雨,破被冷如铁。zuó cháo tú yù yǔ,pò bèi lěng rú tiě。
壮士不畏寒,腔中有热血。zhuàng shì bù wèi hán,qiāng zhōng yǒu rè xuè。
嗟彼趋炎者,炙手可使热。jiē bǐ qū yán zhě,zhì shǒu kě shǐ rè。
暖酒拥肉屏,围炉据金穴。nuǎn jiǔ yōng ròu píng,wéi lú jù jīn xué。
安知茅舍中,高卧有清节。ān zhī máo shě zhōng,gāo wò yǒu qīng jié。
况当频年兵,骨肉动隔绝。kuàng dāng pín nián bīng,gǔ ròu dòng gé jué。
军前战衣薄,坐使肌肤裂。jūn qián zhàn yī báo,zuò shǐ jī fū liè。
忆昔李凉国,袭蔡亦人杰。yì xī lǐ liáng guó,xí cài yì rén jié。
江南带甲多,连兵一何拙。jiāng nán dài jiǎ duō,lián bīng yī hé zhuō。
将才良不易,世事那可说。jiāng cái liáng bù yì,shì shì nà kě shuō。
鲰生虽无才,龊龊殊不屑。zōu shēng suī wú cái,chuò chuò shū bù xiè。
生与哙等伍,羞为论优劣。shēng yǔ kuài děng wǔ,xiū wèi lùn yōu liè。
班超非异人,燕然有铭碣。bān chāo fēi yì rén,yàn rán yǒu míng jié。
拔剑起雄心,摩崖纪余烈。bá jiàn qǐ xióng xīn,mó yá jì yú liè。
但愿战功成,莫咏《新昏别》。dàn yuàn zhàn gōng chéng,mò yǒng xīn hūn bié。

南隶草堂同韩子玉茂才对雪效欧公禁体兼用其韵

杨葆光

窗前老树渐舒萼,旭日淡淡风来薄。chuāng qián lǎo shù jiàn shū è,xù rì dàn dàn fēng lái báo。
铜钲已随鲁阳返,斛珠静待鲛人作。tóng zhēng yǐ suí lǔ yáng fǎn,hú zhū jìng dài jiāo rén zuò。
平野漫漫极炫晃,长天迥迥迷寥廓。píng yě màn màn jí xuàn huǎng,zhǎng tiān jiǒng jiǒng mí liáo kuò。
阴寒内凝铁可铸,光华外耀金为烁。yīn hán nèi níng tiě kě zhù,guāng huá wài yào jīn wèi shuò。
微冰倏已盖池沼,积霰俄然失篱落。wēi bīng shū yǐ gài chí zhǎo,jī xiàn é rán shī lí luò。
邻家富翁烹羊羔,熟视美酒拥狐貉。lín jiā fù wēng pēng yáng gāo,shú shì měi jiǔ yōng hú háo。
祈于元冥方免猎,团成师子复纷攫。qí yú yuán míng fāng miǎn liè,tuán chéng shī zi fù fēn jué。
我当此境噤不语,构火自温拳冻雀。wǒ dāng cǐ jìng jìn bù yǔ,gòu huǒ zì wēn quán dòng què。
山居怅隔九斗尘,不然径去蹑烟屩。shān jū chàng gé jiǔ dòu chén,bù rán jìng qù niè yān juē。
剪水作花助山色,岂必旗亭始行乐。jiǎn shuǐ zuò huā zhù shān sè,qǐ bì qí tíng shǐ xíng lè。
况今晋豫犹阻饥,只可团茶试调瀹。kuàng jīn jìn yù yóu zǔ jī,zhǐ kě tuán chá shì diào yuè。
随车逐马有故事,读书城南慰索漠。suí chē zhú mǎ yǒu gù shì,dú shū chéng nán wèi suǒ mò。
卿如欲问灞桥句,第一功名愧横槊。qīng rú yù wèn bà qiáo jù,dì yī gōng míng kuì héng shuò。
聚星堂事何敢比,聊破寒威资笑噱。jù xīng táng shì hé gǎn bǐ,liáo pò hán wēi zī xiào jué。
661234