古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
冯兰因
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
酷相思·怀归佩珊
清
:
冯兰因
为问侬愁愁有几。
wèi wèn nóng chóu chóu yǒu jǐ。
道江水深犹未就,剪断莲丝剖绿薏。
dào jiāng shuǐ shēn yóu wèi jiù,jiǎn duàn lián sī pōu lǜ yì。
心上也难抛弃。
xīn shàng yě nán pāo qì。
眉上也难回避。
méi shàng yě nán huí bì。
相思看得何轻易。
xiāng sī kàn dé hé qīng yì。
受尽酸辛味。
shòu jǐn suān xīn wèi。
待验取、痴情真与伪。
dài yàn qǔ chī qíng zhēn yǔ wěi。
衾枕也千行泪,衣袖也千行泪。
qīn zhěn yě qiān xíng lèi,yī xiù yě qiān xíng lèi。
AI赏析
凉州令
清
:
冯兰因
风透窗纱冷。
fēng tòu chuāng shā lěng。
兰釭独伴凄其影。
lán gāng dú bàn qī qí yǐng。
瑶阶云翳月朦胧,今宵天气,恰与侬怀称。
yáo jiē yún yì yuè méng lóng,jīn xiāo tiān qì,qià yǔ nóng huái chēng。
恹煎不是伤秋病。
yān jiān bù shì shāng qiū bìng。
只有痴难醒。
zhǐ yǒu chī nán xǐng。
眉儿浅淡不藏愁,解事霜娥,掩却相思镜。
méi ér qiǎn dàn bù cáng chóu,jiě shì shuāng é,yǎn què xiāng sī jìng。
AI赏析
木兰花
清
:
冯兰因
西风成阵云生障。
xī fēng chéng zhèn yún shēng zhàng。
做出几般凄楚况。
zuò chū jǐ bān qī chǔ kuàng。
黄昏雨更断人肠,点点在、秋棠叶上。
huáng hūn yǔ gèng duàn rén cháng,diǎn diǎn zài qiū táng yè shàng。
新寒忽地生罗帐。
xīn hán hū dì shēng luó zhàng。
好梦难寻空注想。
hǎo mèng nán xún kōng zhù xiǎng。
来朝晴否总携觞,须慰问、黄花无恙。
lái cháo qíng fǒu zǒng xié shāng,xū wèi wèn huáng huā wú yàng。
AI赏析
长相思慢
清
:
冯兰因
雨久寒重,敝裘似铁,穿窗风利如刀。
yǔ jiǔ hán zhòng,bì qiú shì tiě,chuān chuāng fēng lì rú dāo。
翻书指冷,索酒瓶空,殢人镇日无聊。
fān shū zhǐ lěng,suǒ jiǔ píng kōng,tì rén zhèn rì wú liáo。
瑟瑟萧萧。
sè sè xiāo xiāo。
更彤云霭霭,雪洒梅梢。
gèng tóng yún ǎi ǎi,xuě sǎ méi shāo。
明月影难邀。
míng yuè yǐng nán yāo。
掩清光、偏在今宵。
yǎn qīng guāng piān zài jīn xiāo。
况岑寂孤怀,黄昏枯坐,一灯黯淡慵挑。
kuàng cén jì gū huái,huáng hūn kū zuò,yī dēng àn dàn yōng tiāo。
无端牵惹起,万千愁、剥茧抽蕉。
wú duān qiān rě qǐ,wàn qiān chóu bō jiǎn chōu jiāo。
梦短魂劳。
mèng duǎn hún láo。
芳信杳、天边雁骄。
fāng xìn yǎo tiān biān yàn jiāo。
苦关情、深怜目断人遥。
kǔ guān qíng shēn lián mù duàn rén yáo。
AI赏析