古诗词

杨超曾

褒斜道中

杨超曾

千尺连云磴,雄奇自古传。qiān chǐ lián yún dèng,xióng qí zì gǔ chuán。
石开微有地,峰合更无天。shí kāi wēi yǒu dì,fēng hé gèng wú tiān。
车马迷襄野,楼台俯汉川。chē mǎ mí xiāng yě,lóu tái fǔ hàn chuān。
重关天险在,烧绝自何年。zhòng guān tiān xiǎn zài,shāo jué zì hé nián。

环珠庙江阁酬周穆门

杨超曾

危楼凌汉涘,复此暂居停。wēi lóu líng hàn sì,fù cǐ zàn jū tíng。
月忆来时白,山从去后青。yuè yì lái shí bái,shān cóng qù hòu qīng。
人烟凝晚霭,船火散疏星。rén yān níng wǎn ǎi,chuán huǒ sàn shū xīng。
绿水过清绝,还令郢客听。lǜ shuǐ guò qīng jué,hái lìng yǐng kè tīng。