古诗词

塞尔赫

与任梅村曹烟庐丰台看花

塞尔赫

烟庐居士间长昼,时泼岩泉扫花岫。yān lú jū shì jiān zhǎng zhòu,shí pō yán quán sǎo huā xiù。
家住西湖山水乡,笔端犹带西湖秀。jiā zhù xī hú shān shuǐ xiāng,bǐ duān yóu dài xī hú xiù。
梅村老人江湖宾,双眸炯炯鬓如银。méi cūn lǎo rén jiāng hú bīn,shuāng móu jiǒng jiǒng bìn rú yín。
人世马牛浑不辨,惟与海鹤争精神。rén shì mǎ niú hún bù biàn,wéi yǔ hǎi hè zhēng jīng shén。
芍药城南正放花,相期携手入晴霞。sháo yào chéng nán zhèng fàng huā,xiāng qī xié shǒu rù qíng xiá。
花前烂醉熏风日,眼底徐看卷浪沙。huā qián làn zuì xūn fēng rì,yǎn dǐ xú kàn juǎn làng shā。
烟庐年少梅村老,我亦繁霜侵鬓蚤。yān lú nián shǎo méi cūn lǎo,wǒ yì fán shuāng qīn bìn zǎo。
未识谁堪金带围,莺残花落忘昏晓。wèi shí shuí kān jīn dài wéi,yīng cán huā luò wàng hūn xiǎo。

杏山行

塞尔赫

杏山山上石屼?,杏山山下水泬。xìng shān shān shàng shí wù niè,xìng shān shān xià shuǐ jué。
山前山后沙土红,疑是当年覆军血。shān qián shān hòu shā tǔ hóng,yí shì dāng nián fù jūn xuè。
忆昔将军初上马,羽檄交驰遍天下。yì xī jiāng jūn chū shàng mǎ,yǔ xí jiāo chí biàn tiān xià。
貔貅十万出雄关,遮日旌旗隘原野。pí xiū shí wàn chū xióng guān,zhē rì jīng qí ài yuán yě。
画鼓三通不交战,觱篥声中辙先乱。huà gǔ sān tōng bù jiāo zhàn,bì lì shēng zhōng zhé xiān luàn。
二千铁骑俨天人,大箭长弓一当万。èr qiān tiě qí yǎn tiān rén,dà jiàn zhǎng gōng yī dāng wàn。
霜摧败叶草偃风,血流海色波涛红。shuāng cuī bài yè cǎo yǎn fēng,xuè liú hǎi sè bō tāo hóng。
功成不坑长平卒,只今竹帛褒元功。gōng chéng bù kēng zhǎng píng zú,zhǐ jīn zhú bó bāo yuán gōng。
吁嗟推毂竟何补,献俘解缚拜圣主。xū jiē tuī gǔ jìng hé bǔ,xiàn fú jiě fù bài shèng zhǔ。
有人东望尚招魂,衣冠昔葬燕山土。yǒu rén dōng wàng shàng zhāo hún,yī guān xī zàng yàn shān tǔ。

双节诗

塞尔赫

王生名驹日千里,长揖公卿皆倒屣。wáng shēng míng jū rì qiān lǐ,zhǎng yī gōng qīng jiē dào xǐ。
两母芳型世所无,无用张凭亲作诔。liǎng mǔ fāng xíng shì suǒ wú,wú yòng zhāng píng qīn zuò lěi。
府君曩署泾功曹,流寇围城虎怒号。fǔ jūn nǎng shǔ jīng gōng cáo,liú kòu wéi chéng hǔ nù hào。
功曹奋身思却贼,几陷白刃遭烹炮。gōng cáo fèn shēn sī què zéi,jǐ xiàn bái rèn zāo pēng pào。
绐贼归来益坚壁,真见雎阳探鸟巢。dài zéi guī lái yì jiān bì,zhēn jiàn jū yáng tàn niǎo cháo。
射书安事聊城箭,全城意气常嚣嚣。shè shū ān shì liáo chéng jiàn,quán chéng yì qì cháng xiāo xiāo。
王生二母朱与李,一井相逢誓生死。wáng shēng èr mǔ zhū yǔ lǐ,yī jǐng xiāng féng shì shēng sǐ。
金石同心甘下人,呜呼忠节成连理。jīn shí tóng xīn gān xià rén,wū hū zhōng jié chéng lián lǐ。
不知谁与撰丰碑,空使冰心天地垂。bù zhī shuí yǔ zhuàn fēng bēi,kōng shǐ bīng xīn tiān dì chuí。
七十余年今逝水,寒泉凛冽系人思。qī shí yú nián jīn shì shuǐ,hán quán lǐn liè xì rén sī。
自古须眉愧巾帼,人间鼎足此男儿。zì gǔ xū méi kuì jīn guó,rén jiān dǐng zú cǐ nán ér。

杜姬诗

塞尔赫

浮萍托江汉,聚散无常期。fú píng tuō jiāng hàn,jù sàn wú cháng qī。
女萝附松柏,荣悴永相依。nǚ luó fù sōng bǎi,róng cuì yǒng xiāng yī。
邂逅得从君,情好无转移。xiè hòu dé cóng jūn,qíng hǎo wú zhuǎn yí。
君情若绮罗,新故同一丝。jūn qíng ruò qǐ luó,xīn gù tóng yī sī。
妾心如白石,成灰犹不淄。qiè xīn rú bái shí,chéng huī yóu bù zī。
少小勤执作,颇解缝裳衣。shǎo xiǎo qín zhí zuò,pǒ jiě fèng shang yī。
有无共黾勉,贱妾职当为。yǒu wú gòng mǐn miǎn,jiàn qiè zhí dāng wèi。
一朝罹祸患,长驱赴西陲。yī cháo lí huò huàn,zhǎng qū fù xī chuí。
蔽身无完服,空囊无剩赀。bì shēn wú wán fú,kōng náng wú shèng zī。
儿女走相送,但牵君衣啼。ér nǚ zǒu xiāng sòng,dàn qiān jūn yī tí。
丈夫自有泪,肯向别离垂。zhàng fū zì yǒu lèi,kěn xiàng bié lí chuí。
顾妾一挥手,去去从此辞。gù qiè yī huī shǒu,qù qù cóng cǐ cí。
壁彼秋叶落,安能恋故枝。bì bǐ qiū yè luò,ān néng liàn gù zhī。
君如孤飞云,妾作浊水泥。jūn rú gū fēi yún,qiè zuò zhuó shuǐ ní。
宁作浊水泥,与君共驱驰。níng zuò zhuó shuǐ ní,yǔ jūn gòng qū chí。
鸳鸯不独宿,鸿雁常双栖。yuān yāng bù dú sù,hóng yàn cháng shuāng qī。
徒步虽蹒跚,愿逐君马蹄。tú bù suī pán shān,yuàn zhú jūn mǎ tí。
生与君绸缪,死当相追随。shēng yǔ jūn chóu móu,sǐ dāng xiāng zhuī suí。
遥遥古朔方,人事日已非。yáo yáo gǔ shuò fāng,rén shì rì yǐ fēi。
仇多亲故寡,顾问良所稀。chóu duō qīn gù guǎ,gù wèn liáng suǒ xī。
面垢项长枷,风沙眼犹迷。miàn gòu xiàng zhǎng jiā,fēng shā yǎn yóu mí。
旦暮蔽雨雪,为君结茅茨。dàn mù bì yǔ xuě,wèi jūn jié máo cí。
篝镫弄针黹,为君疗寒饥。gōu dèng nòng zhēn zhǐ,wèi jūn liáo hán jī。
当垆古所有,涤器洁尊罍。dāng lú gǔ suǒ yǒu,dí qì jié zūn léi。
坐卧同形影,须臾不相离。zuò wò tóng xíng yǐng,xū yú bù xiāng lí。
一生有九死,仓卒防已迟。yī shēng yǒu jiǔ sǐ,cāng zú fáng yǐ chí。
锱铢妾所积,忍令君先知。zī zhū qiè suǒ jī,rěn lìng jūn xiān zhī。
君殁妾当从,慷慨心不疑。jūn mò qiè dāng cóng,kāng kǎi xīn bù yí。
八年一弹指,得赦生同归。bā nián yī dàn zhǐ,dé shè shēng tóng guī。
衣马粗具足,道路芳菲菲。yī mǎ cū jù zú,dào lù fāng fēi fēi。
向非亲比?,安能有今时。xiàng fēi qīn bǐ,ān néng yǒu jīn shí。
至今朔方民,南望兴长思。zhì jīn shuò fāng mín,nán wàng xīng zhǎng sī。
2412