古诗词

愈?

村落

愈?

村落犹淳古,艰难假荫宜。cūn luò yóu chún gǔ,jiān nán jiǎ yīn yí。
醵钱春社日,散酒夕阳时。jù qián chūn shè rì,sàn jiǔ xī yáng shí。
耒耜谋邻姥,衣幍报塾师。lěi sì móu lín lǎo,yī tāo bào shú shī。
朱方方带甲,好与一丘期。zhū fāng fāng dài jiǎ,hǎo yǔ yī qiū qī。

康小范彭燕又秦汝翼近修师同盟诸子集家仲草堂汝翼与师留宿西轩谈越州事竟夕

愈?

不见宁三岁,相逢且一杯。bù jiàn níng sān suì,xiāng féng qiě yī bēi。
党人元节老,家国子山哀。dǎng rén yuán jié lǎo,jiā guó zi shān āi。
脱帽当秋水,飞觥压晚雷。tuō mào dāng qiū shuǐ,fēi gōng yā wǎn léi。
叶潭花屿色,直映啸歌开。yè tán huā yǔ sè,zhí yìng xiào gē kāi。

康小范彭燕又秦汝翼近修师同盟诸子集家仲草堂汝翼与师留宿西轩谈越州事竟夕

愈?

高人还岭表,名士到江西。gāo rén hái lǐng biǎo,míng shì dào jiāng xī。
乱后船新刺,樽前袂重携。luàn hòu chuán xīn cì,zūn qián mèi zhòng xié。
疏篁凉夜簟,淡月曙窗鸡。shū huáng liáng yè diàn,dàn yuè shǔ chuāng jī。
满抱冬青恨,吞声话会稽。mǎn bào dōng qīng hèn,tūn shēng huà huì jī。

上曹先生溶

愈?

初衣无恙芰荷青,丘壑从教白石扃。chū yī wú yàng jì hé qīng,qiū hè cóng jiào bái shí jiōng。
人为花阴留好鸟,自于泉上置孤亭。rén wèi huā yīn liú hǎo niǎo,zì yú quán shàng zhì gū tíng。
雁门守至慵时款,匡岳僧谈喜夜听。yàn mén shǒu zhì yōng shí kuǎn,kuāng yuè sēng tán xǐ yè tīng。
尚有洛神忘未得,红笺绣笔赋娉婷。shàng yǒu luò shén wàng wèi dé,hóng jiān xiù bǐ fù pīng tíng。

上曹先生溶

愈?

清渭终南不复知,隐沦故旧独相思。qīng wèi zhōng nán bù fù zhī,yǐn lún gù jiù dú xiāng sī。
坐来只自论鱼钓,门下犹能揖马医。zuò lái zhǐ zì lùn yú diào,mén xià yóu néng yī mǎ yī。
櫑具久为桃氏贱,旸夷宁免鞄人嗤。léi jù jiǔ wèi táo shì jiàn,yáng yí níng miǎn páo rén chī。
何当轨匠勤勤及,斗薮尘冠意更迟。hé dāng guǐ jiàng qín qín jí,dòu sǒu chén guān yì gèng chí。

学舂陵行

愈?

少卿牧海滨,牛与犊交驱。shǎo qīng mù hǎi bīn,niú yǔ dú jiāo qū。
次公守颍阳,神鸟集其都。cì gōng shǒu yǐng yáng,shén niǎo jí qí dōu。
我无两贤德,猥受竹使符。wǒ wú liǎng xián dé,wěi shòu zhú shǐ fú。
夙兴自策励,冀以答盛谟。sù xīng zì cè lì,jì yǐ dá shèng mó。
荒州介南陲,道路遥且迂。huāng zhōu jiè nán chuí,dào lù yáo qiě yū。
岩嶅相错纠,郁郁篁佳芜。yán áo xiāng cuò jiū,yù yù huáng jiā wú。
停辕值猳狙,束带逢鼪鼯。tíng yuán zhí jiā jū,shù dài féng shēng wú。
不知鱼米市,但见?豕涂。bù zhī yú mǐ shì,dàn jiàn shé shǐ tú。
巨奸忽梗理,荆甸为盗区。jù jiān hū gěng lǐ,jīng diān wèi dào qū。
鼓笳震九嶷,锋镝流苍梧。gǔ jiā zhèn jiǔ yí,fēng dī liú cāng wú。
朅来即摧陷,百邑无完郛。qiè lái jí cuī xiàn,bǎi yì wú wán fú。
舂陵抑何幸,乃得免毒痡。chōng líng yì hé xìng,nǎi dé miǎn dú fū。
山氓保耕稼,野老全妻孥。shān máng bǎo gēng jià,yě lǎo quán qī nú。
亮由彼贼仁,刺史宁有图。liàng yóu bǐ zéi rén,cì shǐ níng yǒu tú。
作诗见微意,循绶愧久纡。zuò shī jiàn wēi yì,xún shòu kuì jiǔ yū。
何当扬休风,一遣凋攰苏。hé dāng yáng xiū fēng,yī qiǎn diāo guì sū。

东山独行

愈?

日射绝壁赤,群峰互相矗。rì shè jué bì chì,qún fēng hù xiāng chù。
生烟泄翠微,羁鸟散荣木。shēng yān xiè cuì wēi,jī niǎo sàn róng mù。
幽径取萦回,佛庐在岩腹。yōu jìng qǔ yíng huí,fú lú zài yán fù。
遥见僧出溪,石桥人影独。yáo jiàn sēng chū xī,shí qiáo rén yǐng dú。
土平作新田,冈缺成小屋。tǔ píng zuò xīn tián,gāng quē chéng xiǎo wū。
其间千仞屏,岋嶪亦不俗。qí jiān qiān rèn píng,è yè yì bù sú。
阴崖豁为门,俯瞰气浑穆。yīn yá huō wèi mén,fǔ kàn qì hún mù。
疑有太古碑,吾欲缒绳读。yí yǒu tài gǔ bēi,wú yù zhuì shéng dú。

登永寿寺舍利塔望岱岳太行

愈?

南帆越千里,刺眼无寸山。nán fān yuè qiān lǐ,cì yǎn wú cùn shān。
一登高迥处,非复河卫间。yī dēng gāo jiǒng chù,fēi fù hé wèi jiān。
乃知宝王刹,嵽嵽俯四寰。nǎi zhī bǎo wáng shā,dié dié fǔ sì huán。
手挥白日冷,足蹑青云闲。shǒu huī bái rì lěng,zú niè qīng yún xián。
天龙与天马,宛在户牖跧。tiān lóng yǔ tiān mǎ,wǎn zài hù yǒu quán。
双鬟一朝尽,黛色如可攀。shuāng huán yī cháo jǐn,dài sè rú kě pān。
直疑飞鸟外,足以恣往还。zhí yí fēi niǎo wài,zú yǐ zì wǎng hái。
昔贤已自诧,况我尘土颜。xī xián yǐ zì chà,kuàng wǒ chén tǔ yán。