古诗词

黄振

送王春明十二归锡山

黄振

秋深黄叶里,人去断鸿边。qiū shēn huáng yè lǐ,rén qù duàn hóng biān。
落日低帆影,乡心隔水烟。luò rì dī fān yǐng,xiāng xīn gé shuǐ yān。
山寒江上色,诗澹世间缘。shān hán jiāng shàng sè,shī dàn shì jiān yuán。
好结临崖屋,观书种秫田。hǎo jié lín yá wū,guān shū zhǒng shú tián。

古澹园

黄振

一径秋阴向晚天,小园缓步意萧然。yī jìng qiū yīn xiàng wǎn tiān,xiǎo yuán huǎn bù yì xiāo rán。
水衣绿破崩崖底,霜果红欹落叶边。shuǐ yī lǜ pò bēng yá dǐ,shuāng guǒ hóng yī luò yè biān。
屋倒祠堂留古像,人亡台榭剩荒烟。wū dào cí táng liú gǔ xiàng,rén wáng tái xiè shèng huāng yān。
亦知名胜终难久,太息何曾有百年。yì zhī míng shèng zhōng nán jiǔ,tài xī hé céng yǒu bǎi nián。

罗两峰来寓雨香精舍同片石梅原赋诗用台字

黄振

雨香旧址有高台,自古登临到此来。yǔ xiāng jiù zhǐ yǒu gāo tái,zì gǔ dēng lín dào cǐ lái。
千载文章秋鬼哭,一番钟鼓断鸿哀。qiān zài wén zhāng qiū guǐ kū,yī fān zhōng gǔ duàn hóng āi。
无端落叶因风聚,何处寒云向夕开。wú duān luò yè yīn fēng jù,hé chù hán yún xiàng xī kāi。
我是悲秋老词客,斜阳衰柳自徘徊。wǒ shì bēi qiū lǎo cí kè,xié yáng shuāi liǔ zì pái huái。