古诗词

杨恩寿

春感

杨恩寿

几日东风尽放颠,阑干如水夕阳天。jǐ rì dōng fēng jǐn fàng diān,lán gàn rú shuǐ xī yáng tiān。
桃花红雨梨花雪,春到人间便可怜。táo huā hóng yǔ lí huā xuě,chūn dào rén jiān biàn kě lián。

过昭平峡

杨恩寿

桂林之高高接天,奔湍直泻无盘旋。guì lín zhī gāo gāo jiē tiān,bēn tuān zhí xiè wú pán xuán。
一气贯注四百里,小舟跕跕如飞鸢。yī qì guàn zhù sì bǎi lǐ,xiǎo zhōu diǎn diǎn rú fēi yuān。
行过昭平势渐狭,山形屈曲同巫峡。xíng guò zhāo píng shì jiàn xiá,shān xíng qū qū tóng wū xiá。
一线涛飞万丈高,洪流竟被青山胁。yī xiàn tāo fēi wàn zhàng gāo,hóng liú jìng bèi qīng shān xié。
初犹伛偻循山根,渐进豁朗开重门。chū yóu yǔ lóu xún shān gēn,jiàn jìn huō lǎng kāi zhòng mén。
雷霆风雨一时作,白日遁匿天为昏。léi tíng fēng yǔ yī shí zuò,bái rì dùn nì tiān wèi hūn。
篙师使篙如使笔,大敌当前神暇逸。gāo shī shǐ gāo rú shǐ bǐ,dà dí dāng qián shén xiá yì。
事惟扼要始争奇,须知斗巧不斗力。shì wéi è yào shǐ zhēng qí,xū zhī dòu qiǎo bù dòu lì。
大石耸立凌船头,狰狞怒欲求攫舟。dà shí sǒng lì líng chuán tóu,zhēng níng nù yù qiú jué zhōu。
从容一篙拨之走,水懦何敢须臾留。cóng róng yī gāo bō zhī zǒu,shuǐ nuò hé gǎn xū yú liú。
出峡回头望峡口,波声终古成狂吼。chū xiá huí tóu wàng xiá kǒu,bō shēng zhōng gǔ chéng kuáng hǒu。
顽云下垂腥风粗,峡门开闭痴龙守。wán yún xià chuí xīng fēng cū,xiá mén kāi bì chī lóng shǒu。

呈吴南屏孝廉丈并题东游草用集中湘乡侯相奉赠原韵

杨恩寿

寒云逗日风帘筛,髡枝败叶霜华摧。hán yún dòu rì fēng lián shāi,kūn zhī bài yè shuāng huá cuī。
洞庭渺渺布帆发,巴陵诗老飘然来。dòng tíng miǎo miǎo bù fān fā,bā líng shī lǎo piāo rán lái。
大雅未坠耆宿健,宛游经市依黄槐。dà yǎ wèi zhuì qí sù jiàn,wǎn yóu jīng shì yī huáng huái。
我生后公三十载,盛名在耳春霆豗。wǒ shēng hòu gōng sān shí zài,shèng míng zài ěr chūn tíng huī。
平湖八百阻衣带,艰难良觌成违乖。píng hú bā bǎi zǔ yī dài,jiān nán liáng dí chéng wéi guāi。
太岁在戊月建卯,烧痕绽绿藓寒灰。tài suì zài wù yuè jiàn mǎo,shāo hén zhàn lǜ xiǎn hán huī。
张子招邀作禊饮,祓除失喜无烦灾。zhāng zi zhāo yāo zuò xì yǐn,fú chú shī xǐ wú fán zāi。
维时撰杖荷矜宠,奋身恍惚登蓬莱。wéi shí zhuàn zhàng hé jīn chǒng,fèn shēn huǎng hū dēng péng lái。
零章断句今尚记,纸鸢风里喧婴孩。líng zhāng duàn jù jīn shàng jì,zhǐ yuān fēng lǐ xuān yīng hái。
我嗜公诗信颇笃,饱吮余味如贪豺。wǒ shì gōng shī xìn pǒ dǔ,bǎo shǔn yú wèi rú tān chái。
深杯款款酒未冷,湖山有主怀归哉。shēn bēi kuǎn kuǎn jiǔ wèi lěng,hú shān yǒu zhǔ huái guī zāi。
隙驹迅走鸿雁杳,起居安否时疑猜。xì jū xùn zǒu hóng yàn yǎo,qǐ jū ān fǒu shí yí cāi。
岁星一周手再握,灵光鲁殿何曾隤。suì xīng yī zhōu shǒu zài wò,líng guāng lǔ diàn hé céng tuí。
太息仲蔚今已逝,门蒿萧瑟含余哀。tài xī zhòng wèi jīn yǐ shì,mén hāo xiāo sè hán yú āi。
脱手清凉示传稿,皎皎慧镜开尘霾。tuō shǒu qīng liáng shì chuán gǎo,jiǎo jiǎo huì jìng kāi chén mái。
不嗟诗事苦晦塞,大光明放何皑皑。bù jiē shī shì kǔ huì sāi,dà guāng míng fàng hé ái ái。
吴越既平盛文物,定知侧席争传杯。wú yuè jì píng shèng wén wù,dìng zhī cè xí zhēng chuán bēi。
读诗漏尽忽兴起,源头一线灵湫开。dú shī lòu jǐn hū xīng qǐ,yuán tóu yī xiàn líng jiǎo kāi。
寒嘶抱槁等自桧,正声《雅》《颂》原周邰。hán sī bào gǎo děng zì guì,zhèng shēng yǎ sòng yuán zhōu tái。

谢郭筠仙侍郎问疾

杨恩寿

重帘渺天涯,沈疴失嘉会。zhòng lián miǎo tiān yá,shěn kē shī jiā huì。
空斋邈无俦,萧然形影对。kōng zhāi miǎo wú chóu,xiāo rán xíng yǐng duì。
言念素心人,甚至形梦寐。yán niàn sù xīn rén,shén zhì xíng mèng mèi。
枉公高轩来,跃起为拥彗。wǎng gōng gāo xuān lái,yuè qǐ wèi yōng huì。
慰我久病躯,反覆极宽譬。wèi wǒ jiǔ bìng qū,fǎn fù jí kuān pì。
如读工部诗,疟鬼悉惊避。rú dú gōng bù shī,nüè guǐ xī jīng bì。
豪谈鼓颓唐,隽语饶诗味。háo tán gǔ tuí táng,juàn yǔ ráo shī wèi。
对此松柏姿,益增蒲柳愧。duì cǐ sōng bǎi zī,yì zēng pú liǔ kuì。
交亲及两代,高谊迈流辈。jiāo qīn jí liǎng dài,gāo yì mài liú bèi。
几日离药炉,闲游逐鸥队。jǐ rì lí yào lú,xián yóu zhú ōu duì。
首夏余薄寒,当花谋一醉。shǒu xià yú báo hán,dāng huā móu yī zuì。