古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
黄辂
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
秋马
清
:
黄辂
厩与居邻近,秋风动马嘶。
jiù yǔ jū lín jìn,qiū fēng dòng mǎ sī。
五更关塞月,千里雪霜蹄。
wǔ gèng guān sāi yuè,qiān lǐ xuě shuāng tí。
壮士新华发,将军旧鼓鼙。
zhuàng shì xīn huá fā,jiāng jūn jiù gǔ pí。
平生慷慨志,为尔一含凄。
píng shēng kāng kǎi zhì,wèi ěr yī hán qī。
AI赏析
留别芜湖旧友
清
:
黄辂
于湖久住忽思家,胜侣分飞雁影斜。
yú hú jiǔ zhù hū sī jiā,shèng lǚ fēn fēi yàn yǐng xié。
惜别一尊将进酒,含情两朵未开花。
xī bié yī zūn jiāng jìn jiǔ,hán qíng liǎng duǒ wèi kāi huā。
残年南陌无芳迹,旧迹东京有《梦华》。
cán nián nán mò wú fāng jì,jiù jì dōng jīng yǒu mèng huá。
不待登程始惆怅,锦屏风外即天涯。
bù dài dēng chéng shǐ chóu chàng,jǐn píng fēng wài jí tiān yá。
AI赏析
戈郎佩刀歌
清
:
黄辂
戈郎佩刀如白雪,剸割多年无缺折。
gē láng pèi dāo rú bái xuě,tuán gē duō nián wú quē zhé。
佩之绣带双红绦,小尾春鹇光皎洁。
pèi zhī xiù dài shuāng hóng tāo,xiǎo wěi chūn xián guāng jiǎo jié。
今朝忽下清冷水,锦石秋沙平若砥。
jīn cháo hū xià qīng lěng shuǐ,jǐn shí qiū shā píng ruò dǐ。
霍霍微闻咽水声,苍云已向波间起。
huò huò wēi wén yàn shuǐ shēng,cāng yún yǐ xiàng bō jiān qǐ。
风胡不可逢,薛烛多蒙蒙。
fēng hú bù kě féng,xuē zhú duō méng méng。
金塘浮动红芙蓉,谁知为剑为蛟龙。
jīn táng fú dòng hóng fú róng,shuí zhī wèi jiàn wèi jiāo lóng。
断发吹毛千古技,殷血牛蹄何足计。
duàn fā chuī máo qiān gǔ jì,yīn xuè niú tí hé zú jì。
腕下应无细碎仇,眼中只识春坊字。
wàn xià yīng wú xì suì chóu,yǎn zhōng zhǐ shí chūn fāng zì。
天风忽闻耶溪铜,鼓韝跃冶非神工。
tiān fēng hū wén yé xī tóng,gǔ gōu yuè yě fēi shén gōng。
鬼母夜泣孤生蓬,丰城之气如长虹。
guǐ mǔ yè qì gū shēng péng,fēng chéng zhī qì rú zhǎng hóng。
刀兮刀兮秉姿虽小龙性在,终恐高飞倚天外。
dāo xī dāo xī bǐng zī suī xiǎo lóng xìng zài,zhōng kǒng gāo fēi yǐ tiān wài。
AI赏析