古诗词

黄承吉

江村

黄承吉

商秋木叶早辞柯,寂寞江村夜独过。shāng qiū mù yè zǎo cí kē,jì mò jiāng cūn yè dú guò。
蟹簖月明微有露,渔舟风动不关波。xiè duàn yuè míng wēi yǒu lù,yú zhōu fēng dòng bù guān bō。
萧萧鸿雁来何远,落落星辰望转多。xiāo xiāo hóng yàn lái hé yuǎn,luò luò xīng chén wàng zhuǎn duō。
自喜诗篇频野获,间情天付与吟哦。zì xǐ shī piān pín yě huò,jiān qíng tiān fù yǔ yín ó。

江干间步

黄承吉

岩耕暌宿好,复此孤帆征。yán gēng kuí sù hǎo,fù cǐ gū fān zhēng。
停枻傍洲沚,缘幽时一行。tíng yì bàng zhōu zhǐ,yuán yōu shí yī xíng。
初疑草树隔,渐觉蹊阡迎。chū yí cǎo shù gé,jiàn jué qī qiān yíng。
孤烟远村出,暧暧村光明。gū yān yuǎn cūn chū,ài ài cūn guāng míng。
荷香夕池敛,粳熟秋塍平。hé xiāng xī chí liǎn,jīng shú qiū chéng píng。
江山有余色,鸡犬无烦声。jiāng shān yǒu yú sè,jī quǎn wú fán shēng。
穷历信忘疲,即境感所营。qióng lì xìn wàng pí,jí jìng gǎn suǒ yíng。
田父讶客来,曳杖返柴荆。tián fù yà kè lái,yè zhàng fǎn chái jīng。
孙登故缄默,悠悠谢浮名。sūn dēng gù jiān mò,yōu yōu xiè fú míng。

叠游乳岩三洞爱其奇绝题于石壁

黄承吉

蓬莱员峤虚无间,世间何处无仙山。péng lái yuán jiào xū wú jiān,shì jiān hé chù wú xiān shān。
骖鸾到此偶歇息,但见无数白石清泉湾。cān luán dào cǐ ǒu xiē xī,dàn jiàn wú shù bái shí qīng quán wān。
清泉随风来,荡漾空中澜。qīng quán suí fēng lái,dàng yàng kōng zhōng lán。
耸身直上树巅顶,千人濯足泠而寒。sǒng shēn zhí shàng shù diān dǐng,qiān rén zhuó zú líng ér hán。
仙人陶通明,凿崄排云关。xiān rén táo tōng míng,záo xiǎn pái yún guān。
三层楼户惝出没,一层一陟玄都坛。sān céng lóu hù chǎng chū méi,yī céng yī zhì xuán dōu tán。
钟乳何累累,千载结不干。zhōng rǔ hé lèi lèi,qiān zài jié bù gàn。
玲珑幢盖太古设,化工巧作波罗檀。líng lóng chuáng gài tài gǔ shè,huà gōng qiǎo zuò bō luó tán。
丹丘有何碧玉宇,凡夫想像无田攀。dān qiū yǒu hé bì yù yǔ,fán fū xiǎng xiàng wú tián pān。
烟深水迷日食乳,时有锦鳞仙鼠相往还。yān shēn shuǐ mí rì shí rǔ,shí yǒu jǐn lín xiān shǔ xiāng wǎng hái。
是谁写出上清字,得无真有琼华丹。shì shuí xiě chū shàng qīng zì,dé wú zhēn yǒu qióng huá dān。
我来狂饮已三度,往往云腴玉液充杯盘。wǒ lái kuáng yǐn yǐ sān dù,wǎng wǎng yún yú yù yè chōng bēi pán。
临行拄杖侧耳听,淙琤如有丝竹弹。lín xíng zhǔ zhàng cè ěr tīng,cóng chēng rú yǒu sī zhú dàn。
不知䆲䆡直入几百里,此语欲答山僧难。bù zhī kāng láng zhí rù jǐ bǎi lǐ,cǐ yǔ yù dá shān sēng nán。
山风一扫去尘迹,应让真人玉佩来珊珊。shān fēng yī sǎo qù chén jì,yīng ràng zhēn rén yù pèi lái shān shān。

届积布山将泊复进

黄承吉

揱椭绵群峰,累累莫名似。xiāo tuǒ mián qún fēng,lèi lèi mò míng shì。
不知何神灵,错物置平地。bù zhī hé shén líng,cuò wù zhì píng dì。
一壁出瞰江,遥临俨车盖。yī bì chū kàn jiāng,yáo lín yǎn chē gài。
过此峰更多,胶连叠形器。guò cǐ fēng gèng duō,jiāo lián dié xíng qì。
滞留已经旬,始见帆顺利。zhì liú yǐ jīng xún,shǐ jiàn fān shùn lì。
击汰迎浇流,豗腾去如骥。jī tài yíng jiāo liú,huī téng qù rú jì。
行行转山曲,飙折舟横济。xíng xíng zhuǎn shān qū,biāo zhé zhōu héng jì。
坐立忽下趋,欹斜恐颠坠。zuò lì hū xià qū,yī xié kǒng diān zhuì。
久客知风涛,忠信岂不事。jiǔ kè zhī fēng tāo,zhōng xìn qǐ bù shì。
鸩毒怀宴安,篙师漫轻试。zhèn dú huái yàn ān,gāo shī màn qīng shì。
夜色含朦胧,岧峣互亏蔽。yè sè hán méng lóng,tiáo yáo hù kuī bì。
但见胥骑来,讵暇展衡视。dàn jiàn xū qí lái,jù xiá zhǎn héng shì。
初闻蕲阳柝,再听兰溪吹。chū wén qí yáng tuò,zài tīng lán xī chuī。
一发兼数程,欣然已忘悸。yī fā jiān shù chéng,xīn rán yǐ wàng jì。

巴陵怪风行

黄承吉

吾闻帝子之出恒飘风,今来正值风交通。wú wén dì zi zhī chū héng piāo fēng,jīn lái zhèng zhí fēng jiāo tōng。
踉砀天吴夜不息,银虬雪貘抟虚空。liáng dàng tiān wú yè bù xī,yín qiú xuě mò tuán xū kōng。
虚空震感无声入,撇擘撞舂万舟急。xū kōng zhèn gǎn wú shēng rù,piē bāi zhuàng chōng wàn zhōu jí。
撞欲崩摧撇欲流,擘如相掎舂相袭。zhuàng yù bēng cuī piē yù liú,bāi rú xiāng jǐ chōng xiāng xí。
舟人黑暗竞凌波,腰系樯绳仗樯立。zhōu rén hēi àn jìng líng bō,yāo xì qiáng shéng zhàng qiáng lì。
引长抛重百难施,绠似云连铁山集。yǐn zhǎng pāo zhòng bǎi nán shī,gěng shì yún lián tiě shān jí。
我船三荡不可支,欲离所傍愁无依。wǒ chuán sān dàng bù kě zhī,yù lí suǒ bàng chóu wú yī。
风威况是离不得,斡旋实赖能工师。fēng wēi kuàng shì lí bù dé,wò xuán shí lài néng gōng shī。
洞庭春雨连天涨,激切飞廉怒相向。dòng tíng chūn yǔ lián tiān zhǎng,jī qiè fēi lián nù xiāng xiàng。
水势今宵尽却回,湘源却恐生波浪。shuǐ shì jīn xiāo jǐn què huí,xiāng yuán què kǒng shēng bō làng。
少妇无端觏此惊,牵裾坐对可怜生。shǎo fù wú duān gòu cǐ jīng,qiān jū zuò duì kě lián shēng。
瞪然仆婢更何事,如此风波宁可行。dèng rán pū bì gèng hé shì,rú cǐ fēng bō níng kě xíng。
呜呼人生岂不怀乡里,薄宦偏羁二三子。wū hū rén shēng qǐ bù huái xiāng lǐ,báo huàn piān jī èr sān zi。
一夜心旌百丈悬,梦回错认蛟宫里。yī yè xīn jīng bǎi zhàng xuán,mèng huí cuò rèn jiāo gōng lǐ。