古诗词

杨方立

雨夜感怀

杨方立

霜林叶落夜阑珊,浊酒孤檠惨不欢。shuāng lín yè luò yè lán shān,zhuó jiǔ gū qíng cǎn bù huān。
好友去如归雁急,客情慵比暮镫残。hǎo yǒu qù rú guī yàn jí,kè qíng yōng bǐ mù dèng cán。
朔风吹马思前路,细雨欺人作小寒。shuò fēng chuī mǎ sī qián lù,xì yǔ qī rén zuò xiǎo hán。
二十五弦余旧曲,伤心何处许悲弹。èr shí wǔ xián yú jiù qū,shāng xīn hé chù xǔ bēi dàn。

渡吴城寄怀盛水宾昆季

杨方立

萧萧落叶点孤舟,彭蠡风涛日夜秋。xiāo xiāo luò yè diǎn gū zhōu,péng lí fēng tāo rì yè qiū。
细雨欲催双桨去,孤云遥寄一江愁。xì yǔ yù cuī shuāng jiǎng qù,gū yún yáo jì yī jiāng chóu。
虞翻憔悴余奇骨,苏季飘零有敝裘。yú fān qiáo cuì yú qí gǔ,sū jì piāo líng yǒu bì qiú。
传语剑山堂上客,海鸥吾已托悠悠。chuán yǔ jiàn shān táng shàng kè,hǎi ōu wú yǐ tuō yōu yōu。

后东皋草堂歌为陈学山赋

杨方立

蒹葭江水西风急,木叶翻红秋露白。jiān jiā jiāng shuǐ xī fēng jí,mù yè fān hóng qiū lù bái。
十幅蒲帆挂断烟,元亭一叩扬雄宅。shí fú pú fān guà duàn yān,yuán tíng yī kòu yáng xióng zhái。
主人爱客启柴关,执手褰衣出笑颜。zhǔ rén ài kè qǐ chái guān,zhí shǒu qiān yī chū xiào yán。
中馈为开春瓮酒,长筵遥展夕阳山。zhōng kuì wèi kāi chūn wèng jiǔ,zhǎng yán yáo zhǎn xī yáng shān。
山前山后浮云渡,聚散微茫不知处。shān qián shān hòu fú yún dù,jù sàn wēi máng bù zhī chù。
停杯忽与话当年,词未能终泪先注。tíng bēi hū yǔ huà dāng nián,cí wèi néng zhōng lèi xiān zhù。
昔日清明忆太丘,修文砥行先民俦。xī rì qīng míng yì tài qiū,xiū wén dǐ xíng xiān mín chóu。
名山偃卧高托迹,长松百尺风飕飕。míng shān yǎn wò gāo tuō jì,zhǎng sōng bǎi chǐ fēng sōu sōu。
点缀丘园发幽趣,太湖白石龙门树。diǎn zhuì qiū yuán fā yōu qù,tài hú bái shí lóng mén shù。
书卷高闲柳谷居,烟霞罨画浯溪路。shū juǎn gāo xián liǔ gǔ jū,yān xiá yǎn huà wú xī lù。
三秋明月三春花,窈窕笙歌出绛纱。sān qiū míng yuè sān chūn huā,yǎo tiǎo shēng gē chū jiàng shā。
高山大有携琴客,曲径时回问字车。gāo shān dà yǒu xié qín kè,qū jìng shí huí wèn zì chē。
诗瓢酒盏朝还暮,青山止爱高人住。shī piáo jiǔ zhǎn cháo hái mù,qīng shān zhǐ ài gāo rén zhù。
浔阳江上檄书来,一官抵死催人去。xún yáng jiāng shàng xí shū lái,yī guān dǐ sǐ cuī rén qù。
去年苦调计相思,犹复丁宁话故枝。qù nián kǔ diào jì xiāng sī,yóu fù dīng níng huà gù zhī。
彭泽菊花怜尚在,辽阳白鹤竟何归。péng zé jú huā lián shàng zài,liáo yáng bái hè jìng hé guī。
惊飙荡海洪涛起,丹山羽折琼华萎。jīng biāo dàng hǎi hóng tāo qǐ,dān shān yǔ zhé qióng huá wēi。
蛇年鸡梦兆纷纭,悼痛人琴俱已矣。shé nián jī mèng zhào fēn yún,dào tòng rén qín jù yǐ yǐ。
流风陈迹剩池台,蟠蟀寒吟四壁哀。liú fēng chén jì shèng chí tái,pán shuài hán yín sì bì āi。
旧种杏花余太息,当时燕子尚飞来。jiù zhǒng xìng huā yú tài xī,dāng shí yàn zi shàng fēi lái。
我昔髫年侍文宴,作歌得许窥坛坫。wǒ xī tiáo nián shì wén yàn,zuò gē dé xǔ kuī tán diàn。
已羡登龙揖孔融,犹烦倒屣迎王粲。yǐ xiàn dēng lóng yī kǒng róng,yóu fán dào xǐ yíng wáng càn。
而今憔悴返江乡,千里红尘老剑霜。ér jīn qiáo cuì fǎn jiāng xiāng,qiān lǐ hóng chén lǎo jiàn shuāng。
重到山阳寻旧梦,徒瞻画相拜中郎。zhòng dào shān yáng xún jiù mèng,tú zhān huà xiāng bài zhōng láng。
主人收泪重剪烛,劝我长歌须再续。zhǔ rén shōu lèi zhòng jiǎn zhú,quàn wǒ zhǎng gē xū zài xù。
含毫摊纸望苍茫,一片秋声响空谷。hán háo tān zhǐ wàng cāng máng,yī piàn qiū shēng xiǎng kōng gǔ。
东皋叶落雨霏微,蒿蔚风中孝子悲。dōng gāo yè luò yǔ fēi wēi,hāo wèi fēng zhōng xiào zi bēi。
长笺题向庭前树,伴尔慈乌夜夜啼。zhǎng jiān tí xiàng tíng qián shù,bàn ěr cí wū yè yè tí。