古诗词

杨宗濂

天山雪歌寄张樵野

杨宗濂

天山万古孤臣路,但有冰霜无雨露。tiān shān wàn gǔ gū chén lù,dàn yǒu bīng shuāng wú yǔ lù。
瀚海茫茫百丈冰,崩崖裂石阴风怒。hàn hǎi máng máng bǎi zhàng bīng,bēng yá liè shí yīn fēng nù。
阳鸟惨戛玻璃声,素虬翻飞鳞甲舞。yáng niǎo cǎn jiá bō lí shēng,sù qiú fān fēi lín jiǎ wǔ。
鸿蒙凿破冰柱摧,流沙冻坼晶屏冱。hóng méng záo pò bīng zhù cuī,liú shā dòng chè jīng píng hù。
堠亭百里断炊烟,多少征人从此去。hòu tíng bǎi lǐ duàn chuī yān,duō shǎo zhēng rén cóng cǐ qù。
玉关西出穹庐高,惊沙和雪飞战袍。yù guān xī chū qióng lú gāo,jīng shā hé xuě fēi zhàn páo。
要令边人识麟凤,暂离禁闼驰征轺。yào lìng biān rén shí lín fèng,zàn lí jìn tà chí zhēng yáo。
中途枉我瑶华什,坐令空谷闻虞《韶》。zhōng tú wǎng wǒ yáo huá shén,zuò lìng kōng gǔ wén yú sháo。
乃叹昔人处忧患,和平意旨无喧嚣。nǎi tàn xī rén chù yōu huàn,hé píng yì zhǐ wú xuān xiāo。
苏李论交记畴昔,汉南杨柳长安月。sū lǐ lùn jiāo jì chóu xī,hàn nán yáng liǔ zhǎng ān yuè。
更忆鸠兹话雨时,风涛过眼成飘瞥。gèng yì jiū zī huà yǔ shí,fēng tāo guò yǎn chéng piāo piē。
人海浮沉三十年,太息河梁垂老别。rén hǎi fú chén sān shí nián,tài xī hé liáng chuí lǎo bié。
愿君郑重此须臾,西燕东劳两愁绝。yuàn jūn zhèng zhòng cǐ xū yú,xī yàn dōng láo liǎng chóu jué。
吁嗟乎!我生局促如辕驹,有梦不到狼居胥。xū jiē hū!wǒ shēng jú cù rú yuán jū,yǒu mèng bù dào láng jū xū。
汉家三十六属国,昔日域外今中区。hàn jiā sān shí liù shǔ guó,xī rì yù wài jīn zhōng qū。
羡君乘槎历西海,双蛟夹楫趋天吴。xiàn jūn chéng chá lì xī hǎi,shuāng jiāo jiā jí qū tiān wú。
重溟万里若咫尺,艮维况乃同车书。zhòng míng wàn lǐ ruò zhǐ chǐ,gěn wéi kuàng nǎi tóng chē shū。
罗胸浩荡星宿海,抚掌挥斥昆仑图。luó xiōng hào dàng xīng sù hǎi,fǔ zhǎng huī chì kūn lún tú。
昆仑峨峨矗天表,寒门悲风何杳窱。kūn lún é é chù tiān biǎo,hán mén bēi fēng hé yǎo tiǎo。
烛龙垂头火鼠潜,羲君御日不能到。zhú lóng chuí tóu huǒ shǔ qián,xī jūn yù rì bù néng dào。
羌笛吹回大地春,春风先遍河湟道。qiāng dí chuī huí dà dì chūn,chūn fēng xiān biàn hé huáng dào。
乍闻塞外玉龙谣,待迎天上金鸡诏。zhà wén sāi wài yù lóng yáo,dài yíng tiān shàng jīn jī zhào。