古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
黄维申
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
寄别家莘夫兄
清
:
黄维申
君昔豫章去,今吾皖道游。
jūn xī yù zhāng qù,jīn wú wǎn dào yóu。
共成千里别,各抱百年忧。
gòng chéng qiān lǐ bié,gè bào bǎi nián yōu。
落落江湖感,飘飘身世浮。
luò luò jiāng hú gǎn,piāo piāo shēn shì fú。
赏音何处是,楚水自东流。
shǎng yīn hé chù shì,chǔ shuǐ zì dōng liú。
AI赏析
偕丁味斋二尹登太平城内荒亭
清
:
黄维申
落日闭重关,荒亭此共攀。
luò rì bì zhòng guān,huāng tíng cǐ gòng pān。
一城余白骨,四面见青山。
yī chéng yú bái gǔ,sì miàn jiàn qīng shān。
破屋无人到,深林有鸟还。
pò wū wú rén dào,shēn lín yǒu niǎo hái。
家乡何处是,搔首暮云间。
jiā xiāng hé chù shì,sāo shǒu mù yún jiān。
AI赏析
次韵孙寿朋感怀之作
清
:
黄维申
青衫寥落十年身,始信穷通本夙因。
qīng shān liáo luò shí nián shēn,shǐ xìn qióng tōng běn sù yīn。
诗兴每从愁里发,人情惟有醉时真。
shī xīng měi cóng chóu lǐ fā,rén qíng wéi yǒu zuì shí zhēn。
事当失意才知命,话到无言更怆神。
shì dāng shī yì cái zhī mìng,huà dào wú yán gèng chuàng shén。
毕竟诗书非误我,歧途偏得赏心人。
bì jìng shī shū fēi wù wǒ,qí tú piān dé shǎng xīn rén。
AI赏析