古诗词

杨淑贞

病起柬井桐汪大姊

杨淑贞

翠冷黄添逐病容,修眉怯扫黛螺封。cuì lěng huáng tiān zhú bìng róng,xiū méi qiè sǎo dài luó fēng。
簟痕轻拭流波腻,幔影闲垂曲槛重。diàn hén qīng shì liú bō nì,màn yǐng xián chuí qū kǎn zhòng。
五夜烧镫挑豆蔻,三秋览镜减芙蓉。wǔ yè shāo dèng tiāo dòu kòu,sān qiū lǎn jìng jiǎn fú róng。
披衣小展裁桐叶,撩乱吟情四壁蛩。pī yī xiǎo zhǎn cái tóng yè,liāo luàn yín qíng sì bì qióng。

秋夜

杨淑贞

纱窗月透影朦胧,丹桂香飘曲院风。shā chuāng yuè tòu yǐng méng lóng,dān guì xiāng piāo qū yuàn fēng。
满耳蛩声秋唧唧,玉阶寒露冷梧桐。mǎn ěr qióng shēng qiū jī jī,yù jiē hán lù lěng wú tóng。

春日

杨淑贞

轻寒款款逼窗纱,日影穿帘燕子斜。qīng hán kuǎn kuǎn bī chuāng shā,rì yǐng chuān lián yàn zi xié。
底事小园春未减,一枝晴放碧桃花。dǐ shì xiǎo yuán chūn wèi jiǎn,yī zhī qíng fàng bì táo huā。

闻鸦喧忆亲述怀

杨淑贞

一乌树头集,群乌共喧呼。yī wū shù tóu jí,qún wū gòng xuān hū。
老者似爱怜,雏者如持扶。lǎo zhě shì ài lián,chú zhě rú chí fú。
老雏同依依,孝哉至性俱。lǎo chú tóng yī yī,xiào zāi zhì xìng jù。
物情尚如此,嗟我何其殊。wù qíng shàng rú cǐ,jiē wǒ hé qí shū。
忆我将字日,亲悲泪欲枯。yì wǒ jiāng zì rì,qīn bēi lèi yù kū。
一旦远分离,千里阻程途。yī dàn yuǎn fēn lí,qiān lǐ zǔ chéng tú。
荒城鱼雁杳,生我却如无。huāng chéng yú yàn yǎo,shēng wǒ què rú wú。
恨我不为男,背亲来事姑。hèn wǒ bù wèi nán,bèi qīn lái shì gū。
十五年瞬耳,亲容今何如。shí wǔ nián shùn ěr,qīn róng jīn hé rú。
亲容日益衰,亲年日加诸。qīn róng rì yì shuāi,qīn nián rì jiā zhū。
亲容与亲年,追思忽嗟吁。qīn róng yǔ qīn nián,zhuī sī hū jiē xū。
感此物争鸣,诚哉不如乌。gǎn cǐ wù zhēng míng,chéng zāi bù rú wū。
三复《蓼莪》诗,叹息欲废书。sān fù liǎo é shī,tàn xī yù fèi shū。