古诗词

冯晟

扁舟

冯晟

扁舟泊深渚,暝色动微茫。biǎn zhōu pō shēn zhǔ,míng sè dòng wēi máng。
一水荡孤月,乱山迎夕阳。yī shuǐ dàng gū yuè,luàn shān yíng xī yáng。
江空见飞鸟,人静觉花香。jiāng kōng jiàn fēi niǎo,rén jìng jué huā xiāng。
何处棹歌发,荻芦秋已苍。hé chù zhào gē fā,dí lú qiū yǐ cāng。

平定州

冯晟

终古雄图剩劫灰,晋阳锁钥耸崔嵬。zhōng gǔ xióng tú shèng jié huī,jìn yáng suǒ yào sǒng cuī wéi。
五更鼓角横秋色,四塞河山属霸才。wǔ gèng gǔ jiǎo héng qiū sè,sì sāi hé shān shǔ bà cái。
路险直随奔马下,城高都傍乱峰开。lù xiǎn zhí suí bēn mǎ xià,chéng gāo dōu bàng luàn fēng kāi。
从今袖有风云气,曾到天门顶上来。cóng jīn xiù yǒu fēng yún qì,céng dào tiān mén dǐng shàng lái。

平定州

冯晟

长途回首望春明,班马萧萧第几程。zhǎng tú huí shǒu wàng chūn míng,bān mǎ xiāo xiāo dì jǐ chéng。
山雨忽来微作冷,涧花争放不知名。shān yǔ hū lái wēi zuò lěng,jiàn huā zhēng fàng bù zhī míng。
镫昏月黑人谈虎,酒醉诗狂客掣鲸。dèng hūn yuè hēi rén tán hǔ,jiǔ zuì shī kuáng kè chè jīng。
尽日奇峰看不足,恍疑身在岭南行。jǐn rì qí fēng kàn bù zú,huǎng yí shēn zài lǐng nán xíng。