古诗词

杨圻

吊方孝孺墓

杨圻

江山虽自归同姓,心迹何由异贰臣。jiāng shān suī zì guī tóng xìng,xīn jì hé yóu yì èr chén。
千古艰难盖棺日,十分容易读书人。qiān gǔ jiān nán gài guān rì,shí fēn róng yì dú shū rén。

吊方孝孺墓

杨圻

独寻秋草吊寒烟,遗恨悠悠五百年。dú xún qiū cǎo diào hán yān,yí hèn yōu yōu wǔ bǎi nián。
地下天颜犹咫尺,孝陵山色墓门前。dì xià tiān yán yóu zhǐ chǐ,xiào líng shān sè mù mén qián。

读陈后山诗书后

杨圻

平生秀句满江湖,诗亦穷人信有无。píng shēng xiù jù mǎn jiāng hú,shī yì qióng rén xìn yǒu wú。
莫笑后山穷已甚,我无知己似欧苏。mò xiào hòu shān qióng yǐ shén,wǒ wú zhī jǐ shì ōu sū。

小姑山本作小孤山与彭浪矶对峙

杨圻

黛影临流点碧空,过江人物话艟艨。dài yǐng lín liú diǎn bì kōng,guò jiāng rén wù huà chōng méng。
彭郎居处今谁共,枉把新诗夺战功。péng láng jū chù jīn shuí gòng,wǎng bǎ xīn shī duó zhàn gōng。

行宫

杨圻

太平皇帝驻金銮,今日孤臣带泪看。tài píng huáng dì zhù jīn luán,jīn rì gū chén dài lèi kàn。
水殿帘开风月白,秋光未到已惊寒。shuǐ diàn lián kāi fēng yuè bái,qiū guāng wèi dào yǐ jīng hán。

行宫

杨圻

穆王重到六龙回,想像空教异代哀。mù wáng zhòng dào liù lóng huí,xiǎng xiàng kōng jiào yì dài āi。
日午退朝开便殿,秋山都到御床来。rì wǔ tuì cháo kāi biàn diàn,qiū shān dōu dào yù chuáng lái。

山窗晓望

杨圻

岭上阴晴总不分,松萝幽鸟自成群。lǐng shàng yīn qíng zǒng bù fēn,sōng luó yōu niǎo zì chéng qún。
纱窗疏雨两三点,不见江湖但见云。shā chuāng shū yǔ liǎng sān diǎn,bù jiàn jiāng hú dàn jiàn yún。

五老峰庐山最高处

杨圻

莫负今朝宿斗牛,枢衣便欲叩琼楼。mò fù jīn cháo sù dòu niú,shū yī biàn yù kòu qióng lóu。
平生第一登高处,只有青天在上头。píng shēng dì yī dēng gāo chù,zhǐ yǒu qīng tiān zài shàng tóu。

荥阳

杨圻

广陵传得嵇中散,一宿华阳万古愁。guǎng líng chuán dé jī zhōng sàn,yī sù huá yáng wàn gǔ chóu。
夜入洛阳三百里,秋山月落打钟楼。yè rù luò yáng sān bǎi lǐ,qiū shān yuè luò dǎ zhōng lóu。

新月

杨圻

上来新月照娟娟,绝磴松萝入暮烟。shàng lái xīn yuè zhào juān juān,jué dèng sōng luó rù mù yān。
题湿翠微无处所,朗吟直欲写青天。tí shī cuì wēi wú chù suǒ,lǎng yín zhí yù xiě qīng tiān。

杂诗四首

杨圻

玉臂横陈午睡狂,龙须簟滑梦清凉。yù bì héng chén wǔ shuì kuáng,lóng xū diàn huá mèng qīng liáng。
外边进扇无人觉,水馆熏风初昼长。wài biān jìn shàn wú rén jué,shuǐ guǎn xūn fēng chū zhòu zhǎng。

杂诗四首

杨圻

刺桐花底酒如渑,酒数家家力不胜。cì tóng huā dǐ jiǔ rú miǎn,jiǔ shù jiā jiā lì bù shèng。
醉倒玉人推不醒,醒来公子已调冰。zuì dào yù rén tuī bù xǐng,xǐng lái gōng zi yǐ diào bīng。

杂诗四首

杨圻

扫开红雪试罗裳,缭绊声中露气凉。sǎo kāi hóng xuě shì luó shang,liáo bàn shēng zhōng lù qì liáng。
风里一肩花片落,不须丝绣胜熏香。fēng lǐ yī jiān huā piàn luò,bù xū sī xiù shèng xūn xiāng。

杂诗四首

杨圻

冰肌无汗白罗裳,分得华清豆蔻汤。bīng jī wú hàn bái luó shang,fēn dé huá qīng dòu kòu tāng。
月浸鲛绡见深坐,替他身上一清凉。yuè jìn jiāo xiāo jiàn shēn zuò,tì tā shēn shàng yī qīng liáng。

檀青引附檀青传

杨圻

江都三月看琼花,宝马香轮十万家。jiāng dōu sān yuè kàn qióng huā,bǎo mǎ xiāng lún shí wàn jiā。
一代兴亡天宝曲,几分春色玉钩斜。yī dài xīng wáng tiān bǎo qū,jǐ fēn chūn sè yù gōu xié。
玉钩斜畔春色去,满川烟草飞花絮。yù gōu xié pàn chūn sè qù,mǎn chuān yān cǎo fēi huā xù。
都是寻常百姓家,欲问迷楼谁知处。dōu shì xún cháng bǎi xìng jiā,yù wèn mí lóu shuí zhī chù。
高台置酒雨溟溟,贺老弹词不忍听。gāo tái zhì jiǔ yǔ míng míng,hè lǎo dàn cí bù rěn tīng。
二十五弦无限恨,白头犹见蒋檀青。èr shí wǔ xián wú xiàn hèn,bái tóu yóu jiàn jiǎng tán qīng。
雕栏风暖凝丝竹,筵上惊闻朝元曲。diāo lán fēng nuǎn níng sī zhú,yán shàng jīng wén cháo yuán qū。
其时雨脚带春潮,江南江北千山绿。qí shí yǔ jiǎo dài chūn cháo,jiāng nán jiāng běi qiān shān lǜ。
朱弦断续怨沧桑,望帝春心暗断肠。zhū xián duàn xù yuàn cāng sāng,wàng dì chūn xīn àn duàn cháng。
欲说先皇先坠泪,千言万语总心伤。yù shuō xiān huáng xiān zhuì lèi,qiān yán wàn yǔ zǒng xīn shāng。
坐客相看共呜咽,金徽弹罢愁难绝。zuò kè xiāng kàn gòng wū yàn,jīn huī dàn bà chóu nán jué。
同时伤春事不同,飘零身世何堪说。tóng shí shāng chūn shì bù tóng,piāo líng shēn shì hé kān shuō。
家在京师海岱门,少年往事不堪论。jiā zài jīng shī hǎi dài mén,shǎo nián wǎng shì bù kān lùn。
旗亭旧日多名士,北海当年侍至尊。qí tíng jiù rì duō míng shì,běi hǎi dāng nián shì zhì zūn。
太行北尽仙园起,灵台飘渺五云里。tài xíng běi jǐn xiān yuán qǐ,líng tái piāo miǎo wǔ yún lǐ。
年年豹尾幸离宫,百官扈从六宫徙。nián nián bào wěi xìng lí gōng,bǎi guān hù cóng liù gōng xǐ。
万户千门鱼钥开,柳烟深浅见蓬莱。wàn hù qiān mén yú yào kāi,liǔ yān shēn qiǎn jiàn péng lái。
妆楼明镜云中落,别殿笙歌画里来。zhuāng lóu míng jìng yún zhōng luò,bié diàn shēng gē huà lǐ lái。
祖宗旰食勤朝政,百年文物乾坤定。zǔ zōng gàn shí qín cháo zhèng,bǎi nián wén wù qián kūn dìng。
万方钟鼓与民间,九重乐事怡天听。wàn fāng zhōng gǔ yǔ mín jiān,jiǔ zhòng lè shì yí tiān tīng。
建康杀气下江东,百二关河战火红。jiàn kāng shā qì xià jiāng dōng,bǎi èr guān hé zhàn huǒ hóng。
猿鹤山中啼夜月,渔樵江上哭秋风。yuán hè shān zhōng tí yè yuè,yú qiáo jiāng shàng kū qiū fēng。
军书榜午入青琐,从此先皇近醇酒。jūn shū bǎng wǔ rù qīng suǒ,cóng cǐ xiān huáng jìn chún jiǔ。
花萼楼前春昼长,芙蓉殿里清宵久。huā è lóu qián chūn zhòu zhǎng,fú róng diàn lǐ qīng xiāo jiǔ。
三山清月照瑶台,夹道珠灯拥夜来。sān shān qīng yuè zhào yáo tái,jiā dào zhū dēng yōng yè lái。
一曲吴歌调凤琯,后庭玉树极花开。yī qū wú gē diào fèng guǎn,hòu tíng yù shù jí huā kāi。
临春结绮新承宠,玉骨轻盈珍珠重。lín chūn jié qǐ xīn chéng chǒng,yù gǔ qīng yíng zhēn zhū zhòng。
避面宁教妒尹邢,当筵未许怜张孔。bì miàn níng jiào dù yǐn xíng,dāng yán wèi xǔ lián zhāng kǒng。
太液春寒召管弦,官家小宴杏花天。tài yè chūn hán zhào guǎn xián,guān jiā xiǎo yàn xìng huā tiān。
昭阳宫里春如海,五鼓初传燕子笺。zhāo yáng gōng lǐ chūn rú hǎi,wǔ gǔ chū chuán yàn zi jiān。
鞓红照睡繁华重,绝代佳人花扶拥。tīng hóng zhào shuì fán huá zhòng,jué dài jiā rén huā fú yōng。
南府新声妒野狐,升平独赐龟年俸。nán fǔ xīn shēng dù yě hú,shēng píng dú cì guī nián fèng。
夜半青娥扫落花,深宫月色照羊车。yè bàn qīng é sǎo luò huā,shēn gōng yuè sè zhào yáng chē。
庸知铜雀春深事,留与词人赋馆娃。yōng zhī tóng què chūn shēn shì,liú yǔ cí rén fù guǎn wá。
当时海内勤王事,慷慨誓师有曾李。dāng shí hǎi nèi qín wáng shì,kāng kǎi shì shī yǒu céng lǐ。
未见江头捷骑来,忽闻海畔夷歌起。wèi jiàn jiāng tóu jié qí lái,hū wén hǎi pàn yí gē qǐ。
避暑温泉夜气清,宫花露冷月华明。bì shǔ wēn quán yè qì qīng,gōng huā lù lěng yuè huá míng。
惊心一曲长生殿,直是渔阳鼙鼓声。jīng xīn yī qū zhǎng shēng diàn,zhí shì yú yáng pí gǔ shēng。
延秋门外黄昏路,城阙生尘妃嫔去。yán qiū mén wài huáng hūn lù,chéng quē shēng chén fēi pín qù。
穆王从此不重来,马上天颜频回顾。mù wáng cóng cǐ bù zhòng lái,mǎ shàng tiān yán pín huí gù。
来朝胡骑绕宫墙,凝碧池头踞御床。lái cháo hú qí rào gōng qiáng,níng bì chí tóu jù yù chuáng。
昨夜采莲新制曲,月明多处舞衣凉。zuó yè cǎi lián xīn zhì qū,yuè míng duō chù wǔ yī liáng。
太白晱晱欃枪吐,云房水殿都悽楚。tài bái shǎn shǎn chán qiāng tǔ,yún fáng shuǐ diàn dōu qī chǔ。
咸阳不见阿房宫,可怜一炬成焦土。xián yáng bù jiàn ā fáng gōng,kě lián yī jù chéng jiāo tǔ。
和戎留守有贤王,八骏西行入大荒。hé róng liú shǒu yǒu xián wáng,bā jùn xī xíng rù dà huāng。
金粟堆空啼杜宇,苍梧云冷泣英皇。jīn sù duī kōng tí dù yǔ,cāng wú yún lěng qì yīng huáng。
居庸日落离宫暮,北望幽州空烟树。jū yōng rì luò lí gōng mù,běi wàng yōu zhōu kōng yān shù。
初闻哀诏在沙丘,已报新君归灵武。chū wén āi zhào zài shā qiū,yǐ bào xīn jūn guī líng wǔ。
鼎湖龙静使人愁,福海悠悠春水流。dǐng hú lóng jìng shǐ rén chóu,fú hǎi yōu yōu chūn shuǐ liú。
山蝶乱飞芳树外,野莺啼满殿西头。shān dié luàn fēi fāng shù wài,yě yīng tí mǎn diàn xī tóu。
梨园寂寞闭烟雨,百草千花愁无主。lí yuán jì mò bì yān yǔ,bǎi cǎo qiān huā chóu wú zhǔ。
汉家仙掌下民间,秦宫宝镜知何处。hàn jiā xiān zhǎng xià mín jiān,qín gōng bǎo jìng zhī hé chù。
玉泉山下少人行,琼岛春阴水木清。yù quán shān xià shǎo rén xíng,qióng dǎo chūn yīn shuǐ mù qīng。
独有渔翁斜照里,隔墙吹笛到天明。dú yǒu yú wēng xié zhào lǐ,gé qiáng chuī dí dào tiān míng。
繁华事散堪悲恸,玉辇清游忆陪从。fán huá shì sàn kān bēi tòng,yù niǎn qīng yóu yì péi cóng。
明年重过功德坊,梨花落尽柳如梦。míng nián zhòng guò gōng dé fāng,lí huā luò jǐn liǔ rú mèng。
小臣掩面过宫门,犬马难忘故主恩。xiǎo chén yǎn miàn guò gōng mén,quǎn mǎ nán wàng gù zhǔ ēn。
檀板红牙今落魄,寻常风月最销魂。tán bǎn hóng yá jīn luò pò,xún cháng fēng yuè zuì xiāo hún。
十年血战动天地,金陵再见真王气。shí nián xuè zhàn dòng tiān dì,jīn líng zài jiàn zhēn wáng qì。
南部烟花北地人,天涯难免伤心泪。nán bù yān huā běi dì rén,tiān yá nán miǎn shāng xīn lèi。
武帝旌旗满九州,湘淮诸将尽封侯。wǔ dì jīng qí mǎn jiǔ zhōu,xiāng huái zhū jiāng jǐn fēng hóu。
两宫日月扶双辇,万国车书拜五洲。liǎng gōng rì yuè fú shuāng niǎn,wàn guó chē shū bài wǔ zhōu。
独有开元伶人老,飘泊秦淮鬓霜早。dú yǒu kāi yuán líng rén lǎo,piāo pō qín huái bìn shuāng zǎo。
夜梦帘间唱谢恩,玉阶叩首依宫草。yè mèng lián jiān chàng xiè ēn,yù jiē kòu shǒu yī gōng cǎo。
糊口江淮四十年,清明寒食飞花天。hú kǒu jiāng huái sì shí nián,qīng míng hán shí fēi huā tiān。
春江酒店青山路,一曲霓裳卖一钱。chūn jiāng jiǔ diàn qīng shān lù,yī qū ní shang mài yī qián。
君问飘零感君意,含情弹出宫中事。jūn wèn piāo líng gǎn jūn yì,hán qíng dàn chū gōng zhōng shì。
乱后相逢问太平,咸丰旧恨今犹记。luàn hòu xiāng féng wèn tài píng,xián fēng jiù hèn jīn yóu jì。
怜尔依稀事两朝,千秋万岁恨迢迢。lián ěr yī xī shì liǎng cháo,qiān qiū wàn suì hèn tiáo tiáo。
至今烟月千门锁,天上人间两寂寥。zhì jīn yān yuè qiān mén suǒ,tiān shàng rén jiān liǎng jì liáo。

泊走马出洞滩在郧阳西

杨圻

我思洪荒前,千山一大石。wǒ sī hóng huāng qián,qiān shān yī dà shí。
真宰泄飞流,巨灵一掌劈。zhēn zǎi xiè fēi liú,jù líng yī zhǎng pī。
馀力百脉受,群石皆碎裂。yú lì bǎi mài shòu,qún shí jiē suì liè。
绝壁遂倒撑,如墙攒万额。jué bì suì dào chēng,rú qiáng zǎn wàn é。
断崖乃逡巡,如蚁缘败叶。duàn yá nǎi qūn xún,rú yǐ yuán bài yè。
船从地底来,寸步万牛力。chuán cóng dì dǐ lái,cùn bù wàn niú lì。
竹缆数十丈,摇摇不得直。zhú lǎn shù shí zhàng,yáo yáo bù dé zhí。
摩穹百夫伏,缒壑一舟黑。mó qióng bǎi fū fú,zhuì hè yī zhōu hēi。
乃知著地行,难于蹈虚立。nǎi zhī zhù dì xíng,nán yú dǎo xū lì。
此路非通人,曷为强舟楫。cǐ lù fēi tōng rén,hé wèi qiáng zhōu jí。
波涛接云霄,自问将安适。bō tāo jiē yún xiāo,zì wèn jiāng ān shì。
江南有良田,归计未为拙。jiāng nán yǒu liáng tián,guī jì wèi wèi zhuō。
为歌公无渡,蛟龙亦叹息。wèi gē gōng wú dù,jiāo lóng yì tàn xī。

辛丑秋大人自长安莅汉中余奉母由汉沔赴南郑自兴安府西上二百里至黄金峡一名惶惊峡即秦用金牛通蜀处峡长八十里波涛险恶绝壁千仞石皆倒出崖隙纤路不盈尺舟楫必期一日尽此险峡中不得泊也日落风生往往沉舟摧楫遂复退至兴安舍舟遵陆纡道汉阴厅七日而达南郑似远实近以退为近矣

杨圻

孤舟天地间,荡碎江漠碧。gū zhōu tiān dì jiān,dàng suì jiāng mò bì。
水程报入峡,舟子相蹙额。shuǐ chéng bào rù xiá,zhōu zi xiāng cù é。
水东舟西行,所恃皆人力。shuǐ dōng zhōu xī xíng,suǒ shì jiē rén lì。
上游千山雨,万流趋一脉。shàng yóu qiān shān yǔ,wàn liú qū yī mài。
大石相夹束,逼水高百尺。dà shí xiāng jiā shù,bī shuǐ gāo bǎi chǐ。
绝壁争外顷,仰视天皆石。jué bì zhēng wài qǐng,yǎng shì tiān jiē shí。
转王肠九迥,崩崖齿万啮。zhuǎn wáng cháng jiǔ jiǒng,bēng yá chǐ wàn niè。
惊湍若箭来,到此忽一逆。jīng tuān ruò jiàn lái,dào cǐ hū yī nì。
不见船行迟,但看水流疾。bù jiàn chuán xíng chí,dàn kàn shuǐ liú jí。
细径凿青天,一发蟠百结。xì jìng záo qīng tiān,yī fā pán bǎi jié。
群夫牵弱缆,斗汗过寸隙。qún fū qiān ruò lǎn,dòu hàn guò cùn xì。
苔入太阴寒,雪是上古积。tái rù tài yīn hán,xuě shì shàng gǔ jī。
鸟飞时一坠,蚁缘仍百折。niǎo fēi shí yī zhuì,yǐ yuán réng bǎi zhé。
上无云日光,下狎蛟龙宅。shàng wú yún rì guāng,xià xiá jiāo lóng zhái。
八口岂微细,生命轻瞬息。bā kǒu qǐ wēi xì,shēng mìng qīng shùn xī。
动念当急流,欲退或不得。dòng niàn dāng jí liú,yù tuì huò bù dé。
万全出侥幸,惶恐亦何益。wàn quán chū jiǎo xìng,huáng kǒng yì hé yì。
君子重临渊,保身非懦怯。jūn zi zhòng lín yuān,bǎo shēn fēi nuò qiè。
快意疾回舟,星月淡秋夕。kuài yì jí huí zhōu,xīng yuè dàn qiū xī。

汉阴秋望辛丑七月入汉中过此时两宫在长安

杨圻

孤江剖万山,一发悬太空。gū jiāng pōu wàn shān,yī fā xuán tài kōng。
牵马扪碧落,四顾开心胸。qiān mǎ mén bì luò,sì gù kāi xīn xiōng。
高乌沈下界,绝顶失诸峰。gāo wū shěn xià jiè,jué dǐng shī zhū fēng。
落日坠地上,丹黄千万重。luò rì zhuì dì shàng,dān huáng qiān wàn zhòng。
秋色随雁来,浩荡自关中。qiū sè suí yàn lái,hào dàng zì guān zhōng。
树杪窥长安,目力千里穷。shù miǎo kuī zhǎng ān,mù lì qiān lǐ qióng。
莽莽云霞间,汉唐多离宫。mǎng mǎng yún xiá jiān,hàn táng duō lí gōng。
材官塞泾渭,忆昔迥六龙。cái guān sāi jīng wèi,yì xī jiǒng liù lóng。
旌旗出烟谷,跸路缘青松。jīng qí chū yān gǔ,bì lù yuán qīng sōng。
悠悠古人事,当时皆英雄。yōu yōu gǔ rén shì,dāng shí jiē yīng xióng。
寒芜不可极,西望伤幽衷。hán wú bù kě jí,xī wàng shāng yōu zhōng。
逆知千载下,惊心与我同。nì zhī qiān zài xià,jīng xīn yǔ wǒ tóng。

竹禅画松壁歌

杨圻

入门满榻山苍然,林岩飞落来樽前。rù mén mǎn tà shān cāng rán,lín yán fēi luò lái zūn qián。
坐客四颅惊离筵,竹禅妙画神乎仙。zuò kè sì lú jīng lí yán,zhú chán miào huà shén hū xiān。
一松欹石石为偏,不知松石生谁先。yī sōng yī shí shí wèi piān,bù zhī sōng shí shēng shuí xiān。
一松压松不见天,虚翠滴落为云烟。yī sōng yā sōng bù jiàn tiān,xū cuì dī luò wèi yún yān。
羲和不闻太阴键,霜雪矗立枝干填。xī hé bù wén tài yīn jiàn,shuāng xuě chù lì zhī gàn tián。
苍藓剥蚀龙鳞穿,藤倒挂根相断连。cāng xiǎn bō shí lóng lín chuān,téng dào guà gēn xiāng duàn lián。
折枝忽见沧海田,平远直吞天之边。zhé zhī hū jiàn cāng hǎi tián,píng yuǎn zhí tūn tiān zhī biān。
下坐一僧闭目眠,坦腹如鼓脐如钱。xià zuò yī sēng bì mù mián,tǎn fù rú gǔ qí rú qián。
一僧侍坐耸瘦肩,捉襟扪虱啮齿巅。yī sēng shì zuò sǒng shòu jiān,zhuō jīn mén shī niè chǐ diān。
客言此画当流传,两僧对坐将千年。kè yán cǐ huà dāng liú chuán,liǎng sēng duì zuò jiāng qiān nián。
中兴以来神画鲜,竹禅大笔如米颠。zhōng xīng yǐ lái shén huà xiān,zhú chán dà bǐ rú mǐ diān。
万象参赞化工诠,秋毫出落真宰宣。wàn xiàng cān zàn huà gōng quán,qiū háo chū luò zhēn zǎi xuān。
堂下老树撑屋椽,有僧面壁闻风泉,画耶真耶禅非禅。táng xià lǎo shù chēng wū chuán,yǒu sēng miàn bì wén fēng quán,huà yé zhēn yé chán fēi chán。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年其四

杨圻

市隐郊居意自宽,还从杯底觅清欢。shì yǐn jiāo jū yì zì kuān,hái cóng bēi dǐ mì qīng huān。
茫茫落日长途远,寂寂江山独立看。máng máng luò rì zhǎng tú yuǎn,jì jì jiāng shān dú lì kàn。
物外初闻鸡犬地,枕中曾见甲兵寒。wù wài chū wén jī quǎn dì,zhěn zhōng céng jiàn jiǎ bīng hán。
龙门马阪浑闲事,百尺楼中酒不干。lóng mén mǎ bǎn hún xián shì,bǎi chǐ lóu zhōng jiǔ bù gàn。
235«6789101112