古诗词

黄媛贞

立秋日梦分得成字

黄媛贞

窗前修竹洗来清,且理琴书托此生。chuāng qián xiū zhú xǐ lái qīng,qiě lǐ qín shū tuō cǐ shēng。
凉到半庭分夏去,梦将一字许秋成。liáng dào bàn tíng fēn xià qù,mèng jiāng yī zì xǔ qiū chéng。
凌虚久接梧桐影,孤坐新惊砧杵声。líng xū jiǔ jiē wú tóng yǐng,gū zuò xīn jīng zhēn chǔ shēng。
我意正悲时节易,更教重论月中情。wǒ yì zhèng bēi shí jié yì,gèng jiào zhòng lùn yuè zhōng qíng。

秋窗阅史

黄媛贞

幽怀阅古今,叹息因何设。yōu huái yuè gǔ jīn,tàn xī yīn hé shè。
君心昧虚灵,孤臣恨难彻。jūn xīn mèi xū líng,gū chén hèn nán chè。
负却精诚言,向彼炎曲舌。fù què jīng chéng yán,xiàng bǐ yán qū shé。
咸若尧舜仁,如何有兴灭。xián ruò yáo shùn rén,rú hé yǒu xīng miè。
林下秋来风,夙夜吹不竭。lín xià qiū lái fēng,sù yè chuī bù jié。

春日行

黄媛贞

蝶粉蜂黄春习习,无言立在栏干侧。dié fěn fēng huáng chūn xí xí,wú yán lì zài lán gàn cè。
情怀不胜风日香,离别那堪杨柳色。qíng huái bù shèng fēng rì xiāng,lí bié nà kān yáng liǔ sè。
花飞花飞飞若何,美人红泪沾香罗。huā fēi huā fēi fēi ruò hé,měi rén hóng lèi zhān xiāng luó。
天路苍茫不可涉,水潗潗兮山峨峨。tiān lù cāng máng bù kě shè,shuǐ jí jí xī shān é é。

春闺咏

黄媛贞

云飞月落天将明,新莺娇啭前窗声。yún fēi yuè luò tiān jiāng míng,xīn yīng jiāo zhuàn qián chuāng shēng。
琴书相向两无赖,无端独自愁盈盈。qín shū xiāng xiàng liǎng wú lài,wú duān dú zì chóu yíng yíng。
娥娥红粉帘栊里,闲花满瓶插香水。é é hóng fěn lián lóng lǐ,xián huā mǎn píng chā xiāng shuǐ。
流苏轻揭晓光寒,强自添衣情已矣。liú sū qīng jiē xiǎo guāng hán,qiáng zì tiān yī qíng yǐ yǐ。
春风吹人人更愁,红日未满栏干头。chūn fēng chuī rén rén gèng chóu,hóng rì wèi mǎn lán gàn tóu。
如何如何梦不在,鹧鸪啼上花间楼。rú hé rú hé mèng bù zài,zhè gū tí shàng huā jiān lóu。

秋夜歌

黄媛贞

寒萧萧兮清夜中,栏干十二留西风。hán xiāo xiāo xī qīng yè zhōng,lán gàn shí èr liú xī fēng。
西风愁人愁如此,冷蛩声彻罗帏空。xī fēng chóu rén chóu rú cǐ,lěng qióng shēng chè luó wéi kōng。
闲心更惜秋光老,总是深深结怀抱。xián xīn gèng xī qiū guāng lǎo,zǒng shì shēn shēn jié huái bào。
翠被香馀绣枕单,复起镫前翻旧稿。cuì bèi xiāng yú xiù zhěn dān,fù qǐ dèng qián fān jiù gǎo。

晚望

黄媛贞

秋空木叶寒,日落湖云冷。qiū kōng mù yè hán,rì luò hú yún lěng。
微雨滴梧桐,安知别离恨。wēi yǔ dī wú tóng,ān zhī bié lí hèn。