古诗词

黄文仪

闲居杂咏

黄文仪

奥室门谁启,沉思妙入神。ào shì mén shuí qǐ,chén sī miào rù shén。
潜心生慧业,妙悟见天真。qián xīn shēng huì yè,miào wù jiàn tiān zhēn。

闲居杂咏

黄文仪

理绪重重折,文思缕缕开。lǐ xù zhòng zhòng zhé,wén sī lǚ lǚ kāi。
清机相引处,悟景豁然来。qīng jī xiāng yǐn chù,wù jǐng huō rán lái。

闲居杂咏

黄文仪

若有神阴告,都缘思虑深。ruò yǒu shén yīn gào,dōu yuán sī lǜ shēn。
欲穷三圣业,须尽一生心。yù qióng sān shèng yè,xū jǐn yī shēng xīn。

山鸟

黄文仪

流水声喧乱石间,云罗峰顶鸟飞还。liú shuǐ shēng xuān luàn shí jiān,yún luó fēng dǐng niǎo fēi hái。
一声冷叫山头月,人自闹时物自闲。yī shēng lěng jiào shān tóu yuè,rén zì nào shí wù zì xián。

山窗

黄文仪

勿嫌寂寞小窗坐,还有幽禽悦耳啼。wù xián jì mò xiǎo chuāng zuò,hái yǒu yōu qín yuè ěr tí。
岁暮众芳摇落尽,鲜妍菊尚绕篱西。suì mù zhòng fāng yáo luò jǐn,xiān yán jú shàng rào lí xī。

冬日杂咏

黄文仪

叶落山空木露青,疏松老柏翠停停。yè luò shān kōng mù lù qīng,shū sōng lǎo bǎi cuì tíng tíng。
高凌霄汉云长护,夜静风涛响若霆。gāo líng xiāo hàn yún zhǎng hù,yè jìng fēng tāo xiǎng ruò tíng。

冬日杂咏

黄文仪

暮霭斜阳落雁汀,蒙蒙细雨阻行旌。mù ǎi xié yáng luò yàn tīng,méng méng xì yǔ zǔ xíng jīng。
长江寒急波涛恶,幽壑潜龙睡未醒。zhǎng jiāng hán jí bō tāo è,yōu hè qián lóng shuì wèi xǐng。

冬日杂咏

黄文仪

浓云密密布层阴,雪满前山路正深。nóng yún mì mì bù céng yīn,xuě mǎn qián shān lù zhèng shēn。
雨为天寒吹似霰,梅花开遍玉成林。yǔ wèi tiān hán chuī shì xiàn,méi huā kāi biàn yù chéng lín。

冬景

黄文仪

桑枯木落响天风,霞彩云阴暮景中。sāng kū mù luò xiǎng tiān fēng,xiá cǎi yún yīn mù jǐng zhōng。
树色苍苍遮不断,满江还有木芙蓉。shù sè cāng cāng zhē bù duàn,mǎn jiāng hái yǒu mù fú róng。

冬景

黄文仪

万象绕归仁寿镜,一尘不翳玉壶冰。wàn xiàng rào guī rén shòu jìng,yī chén bù yì yù hú bīng。
裁成妙句偶然得,兴到研云写紫藤。cái chéng miào jù ǒu rán dé,xīng dào yán yún xiě zǐ téng。

冬景

黄文仪

半亩塘开一鉴澄,幽人心迹冷于冰。bàn mǔ táng kāi yī jiàn chéng,yōu rén xīn jì lěng yú bīng。
山斋日日吟风坐,貌瘦神清道气凝。shān zhāi rì rì yín fēng zuò,mào shòu shén qīng dào qì níng。

冬景

黄文仪

夜夜烹茶煮雪冰,今霄霁色十分澄。yè yè pēng chá zhǔ xuě bīng,jīn xiāo jì sè shí fēn chéng。
山窗坐落三更月,炉焰犹然暖气蒸。shān chuāng zuò luò sān gèng yuè,lú yàn yóu rán nuǎn qì zhēng。

北极

黄文仪

天地至仁万物运,运行昼夜无时阙。tiān dì zhì rén wàn wù yùn,yùn xíng zhòu yè wú shí quē。
煌煌有象北辰居,宝其阳光尊日月。huáng huáng yǒu xiàng běi chén jū,bǎo qí yáng guāng zūn rì yuè。

北极

黄文仪

列宿森罗皆拱北,泯乎声臭绝形色。liè sù sēn luó jiē gǒng běi,mǐn hū shēng chòu jué xíng sè。
浑然帝载妙无为,大哉圣心一太极。hún rán dì zài miào wú wèi,dà zāi shèng xīn yī tài jí。

即景

黄文仪

一帘竹影画离离,月白风清花气吹。yī lián zhú yǐng huà lí lí,yuè bái fēng qīng huā qì chuī。
梦里似曾闻广乐,醒来玉树弄阶墀。mèng lǐ shì céng wén guǎng lè,xǐng lái yù shù nòng jiē chí。

即景

黄文仪

青松黛绿秀超群,半入江天半入云。qīng sōng dài lǜ xiù chāo qún,bàn rù jiāng tiān bàn rù yún。
地僻最宜秋鹤唳,风涛起处夜深闻。dì pì zuì yí qiū hè lì,fēng tāo qǐ chù yè shēn wén。

即景

黄文仪

霞衣叠叠灿天青,松影森森自一亭。xiá yī dié dié càn tiān qīng,sōng yǐng sēn sēn zì yī tíng。
夜半月明惊鹤唳,芙蓉露下气流馨。yè bàn yuè míng jīng hè lì,fú róng lù xià qì liú xīn。

即景

黄文仪

霜寒水落响天风,烟叶流丹几树枫。shuāng hán shuǐ luò xiǎng tiān fēng,yān yè liú dān jǐ shù fēng。
雪冷石梁人影绝,蓑衣独钓一渔翁。xuě lěng shí liáng rén yǐng jué,suō yī dú diào yī yú wēng。

扶鸾

黄文仪

一幅鸾书鸟篆文,空中落笔卷风云。yī fú luán shū niǎo zhuàn wén,kōng zhōng luò bǐ juǎn fēng yún。
每当烛跋香残后,驾鹤飞来紫气芬。měi dāng zhú bá xiāng cán hòu,jià hè fēi lái zǐ qì fēn。

夜起

黄文仪

夜深山月一轮高,屋角阴风正怒号。yè shēn shān yuè yī lún gāo,wū jiǎo yīn fēng zhèng nù hào。
自起开窗望明月,满庭树影弄萧骚。zì qǐ kāi chuāng wàng míng yuè,mǎn tíng shù yǐng nòng xiāo sāo。
141«2345678