古诗词

杨度

百字令江亭词并序

杨度

一亭五羊,剩光宣朝士,重来醉倒。yī tíng wǔ yáng,shèng guāng xuān cháo shì,zhòng lái zuì dào。
城廓人民今古变,不变西山残照。chéng kuò rén mín jīn gǔ biàn,bù biàn xī shān cán zhào。
老憩南湖,壮游瀛海,少把潇湘钓。lǎo qì nán hú,zhuàng yóu yíng hǎi,shǎo bǎ xiāo xiāng diào。
卅年一梦,江山人物俱老。sà nián yī mèng,jiāng shān rén wù jù lǎo。
自古司马文章,卧龙志业,无事寻烦恼。zì gǔ sī mǎ wén zhāng,wò lóng zhì yè,wú shì xún fán nǎo。
一自庐山看月后,洞彻身心俱了。yī zì lú shān kàn yuè hòu,dòng chè shēn xīn jù le。
处处沧桑,人人歌哭,我自随缘好。chù chù cāng sāng,rén rén gē kū,wǒ zì suí yuán hǎo。
江亭三叹,人间哀乐多少。jiāng tíng sān tàn,rén jiān āi lè duō shǎo。

未知调名

杨度

落花却送客归去。luò huā què sòng kè guī qù。
呖莺又呼留住。lì yīng yòu hū liú zhù。
燕子楼边,玉人吟处。yàn zi lóu biān,yù rén yín chù。
世事渺无依据。shì shì miǎo wú yī jù。
只碧草春波,已成今古。zhǐ bì cǎo chūn bō,yǐ chéng jīn gǔ。
江南多少才子,对六朝台榭,泪洒烟雨。jiāng nán duō shǎo cái zi,duì liù cháo tái xiè,lèi sǎ yān yǔ。
不是春愁,更非别怨,别有伤心情绪。bù shì chūn chóu,gèng fēi bié yuàn,bié yǒu shāng xīn qíng xù。
东风借与,把匝地、狂花漫天飞,吹入空江,断肠流水处。dōng fēng jiè yǔ,bǎ zā dì kuáng huā màn tiān fēi,chuī rù kōng jiāng,duàn cháng liú shuǐ chù。

西江月·夜泛赤壁

杨度

目对一江风月,心怀万古英雄。mù duì yī jiāng fēng yuè,xīn huái wàn gǔ yīng xióng。
风流如在亦如空。fēng liú rú zài yì rú kōng。
前后浪头相送。qián hòu làng tóu xiāng sòng。
阅世谁如朗月,成功只有东风。yuè shì shuí rú lǎng yuè,chéng gōng zhǐ yǒu dōng fēng。
江山人物古今同。jiāng shān rén wù gǔ jīn tóng。
尽入扁舟一梦。jǐn rù biǎn zhōu yī mèng。

念奴娇·为易硕甫题画

杨度

人生如寄,问松乔,几生修到仙侣。rén shēng rú jì,wèn sōng qiáo,jǐ shēng xiū dào xiān lǚ。
往返高风沧海变,惟有梅香自媚。wǎng fǎn gāo fēng cāng hǎi biàn,wéi yǒu méi xiāng zì mèi。
却怪王孙,人间频到,懒把琼笙吹。què guài wáng sūn,rén jiān pín dào,lǎn bǎ qióng shēng chuī。
生生轮转,神仙亦受情累。shēng shēng lún zhuǎn,shén xiān yì shòu qíng lèi。
我亦小谪蓬莱,风流诗酒,游戏潇湘际。wǒ yì xiǎo zhé péng lái,fēng liú shī jiǔ,yóu xì xiāo xiāng jì。
人世不如仙界乐,天姥梦中犹记。rén shì bù rú xiān jiè lè,tiān lǎo mèng zhōng yóu jì。
好住缑山,人间此后,跨鹤休重至。hǎo zhù gōu shān,rén jiān cǐ hòu,kuà hè xiū zhòng zhì。
崔娘已渺,此生更少知几。cuī niáng yǐ miǎo,cǐ shēng gèng shǎo zhī jǐ。