古诗词

杨维坤

村居晚眺

杨维坤

开帘欣雨霁,烟火隔林微。kāi lián xīn yǔ jì,yān huǒ gé lín wēi。
一径牛羊入,孤村桑柘稀。yī jìng niú yáng rù,gū cūn sāng zhè xī。
长天连远水,积雾塞岩扉。zhǎng tiān lián yuǎn shuǐ,jī wù sāi yán fēi。
仿佛闻人语,溪南种树归。fǎng fú wén rén yǔ,xī nán zhǒng shù guī。

送道柔与其徒北上

杨维坤

与君耕研春复春,掉臂结客游重闉。yǔ jūn gēng yán chūn fù chūn,diào bì jié kè yóu zhòng yīn。
前年花发同就道,今年鹏徒难为邻。qián nián huā fā tóng jiù dào,jīn nián péng tú nán wèi lín。
五战棘闱屡蹭蹬,两番京邸潜悲辛。wǔ zhàn jí wéi lǚ cèng dēng,liǎng fān jīng dǐ qián bēi xīn。
饥鹰折翼向人叫,老马伏枥安能驯。jī yīng zhé yì xiàng rén jiào,lǎo mǎ fú lì ān néng xùn。
惟君干镆焰如电,康庄赠策雷与陈。wéi jūn gàn mò yàn rú diàn,kāng zhuāng zèng cè léi yǔ chén。
攫空蛟龙不可测,下笔风雨诚有神。jué kōng jiāo lóng bù kě cè,xià bǐ fēng yǔ chéng yǒu shén。
苏黄妙手世谁似,伊洛的派师传真。sū huáng miào shǒu shì shuí shì,yī luò de pài shī chuán zhēn。
儒者气象郁年少,谪仙标格疑前身。rú zhě qì xiàng yù nián shǎo,zhé xiān biāo gé yí qián shēn。
燕山紫桂逼天阙,努力秋风探月窟。yàn shān zǐ guì bī tiān quē,nǔ lì qiū fēng tàn yuè kū。
市屠壮夫傥问君,道坤今卧南山云。shì tú zhuàng fū tǎng wèn jūn,dào kūn jīn wò nán shān yún。

出东门行与道柔

杨维坤

朝出东郭门,暮出东郭门,碧阴一带榆柳村。cháo chū dōng guō mén,mù chū dōng guō mén,bì yīn yī dài yú liǔ cūn。
迤逦数武便萧寺,中有故人安经笥。yí lǐ shù wǔ biàn xiāo sì,zhōng yǒu gù rén ān jīng sì。
故人耽静辟客来,剥啄时时乘兴至。gù rén dān jìng pì kè lái,bō zhuó shí shí chéng xīng zhì。
馆人怪我何匆匆,我非看竹与问松。guǎn rén guài wǒ hé cōng cōng,wǒ fēi kàn zhú yǔ wèn sōng。
三日不见病抑郁,雄谈万古开心胸。sān rì bù jiàn bìng yì yù,xióng tán wàn gǔ kāi xīn xiōng。
扣角歌者杂行贾,炊扊扅时困五羖。kòu jiǎo gē zhě zá xíng jiǎ,chuī yǎn yí shí kùn wǔ gǔ。
若非任好小白贤,那拭珠光出尘土。ruò fēi rèn hǎo xiǎo bái xián,nà shì zhū guāng chū chén tǔ。
谁家儿子狐白裘,烹鲭擗麟同五侯。shuí jiā ér zi hú bái qiú,pēng qīng pǐ lín tóng wǔ hóu。
玉鞭银络倚微醉,飘飖意气横千秋。yù biān yín luò yǐ wēi zuì,piāo yáo yì qì héng qiān qiū。
吁嗟天道不可测,道之丰者数偏啬。xū jiē tiān dào bù kě cè,dào zhī fēng zhě shù piān sè。
失意八九事寻常,为君屈指一不得。shī yì bā jiǔ shì xún cháng,wèi jūn qū zhǐ yī bù dé。
似我濩落尤相怜,置酒当歌聊自便。shì wǒ huò luò yóu xiāng lián,zhì jiǔ dāng gē liáo zì biàn。
摴蒱狎猎并得志,牖下矻矻徒穷年。chū pú xiá liè bìng dé zhì,yǒu xià kū kū tú qióng nián。
君不见树梢斜日陇头月,亭午不常圆又缺。jūn bù jiàn shù shāo xié rì lǒng tóu yuè,tíng wǔ bù cháng yuán yòu quē。
天公何意判晦明,循环至理何烦说。tiān gōng hé yì pàn huì míng,xún huán zhì lǐ hé fán shuō。

归田园居

杨维坤

微雨洗高林,回飙开我襟。wēi yǔ xǐ gāo lín,huí biāo kāi wǒ jīn。
称心固为好,苟得非所钦。chēng xīn gù wèi hǎo,gǒu dé fēi suǒ qīn。
汲汲鲁中窔,遥遥沮溺心。jí jí lǔ zhōng yào,yáo yáo jǔ nì xīn。
山川千里外,怀古一何深。shān chuān qiān lǐ wài,huái gǔ yī hé shēn。

归田园居

杨维坤

虚舟纵逸棹,寒竹被荒蹊。xū zhōu zòng yì zhào,hán zhú bèi huāng qī。
先巢故常在,违己讵非迷。xiān cháo gù cháng zài,wéi jǐ jù fēi mí。
中道逢嘉友,年饥感仁妻。zhōng dào féng jiā yǒu,nián jī gǎn rén qī。
不眠知夕永,束带候鸣鸡。bù mián zhī xī yǒng,shù dài hòu míng jī。