古诗词

寿富

陶然亭送方雨亭康步崖

寿富

绿暗红稀春事阑,江亭携伴强寻欢。lǜ àn hóng xī chūn shì lán,jiāng tíng xié bàn qiáng xún huān。
壮心未似溪光冷,病骨难禁麦气寒。zhuàng xīn wèi shì xī guāng lěng,bìng gǔ nán jìn mài qì hán。
风景自佳愁里度,山河无恙醉中看。fēng jǐng zì jiā chóu lǐ dù,shān hé wú yàng zuì zhōng kàn。
休将小集看容易,别后应思此会难。xiū jiāng xiǎo jí kàn róng yì,bié hòu yīng sī cǐ huì nán。

广化寺红叶歌

寿富

青山作表树作里,霜叶满沟不见底。qīng shān zuò biǎo shù zuò lǐ,shuāng yè mǎn gōu bù jiàn dǐ。
天公有意逞豪华,锦帐横铺四十里。tiān gōng yǒu yì chěng háo huá,jǐn zhàng héng pù sì shí lǐ。
阴者嫩碧阳丹朱,杈枒翡翠交珊瑚。yīn zhě nèn bì yáng dān zhū,chā yā fěi cuì jiāo shān hú。
斜阳万点罨霜果,迷离一幅秋光图。xié yáng wàn diǎn yǎn shuāng guǒ,mí lí yī fú qiū guāng tú。
春花虽好祇红白,未若秋光备五色。chūn huā suī hǎo qí hóng bái,wèi ruò qiū guāng bèi wǔ sè。
少年文字纵峥嵘,绚烂终需老境得。shǎo nián wén zì zòng zhēng róng,xuàn làn zhōng xū lǎo jìng dé。
庸人慕雅兼畏劳,平林游赏矜皮毛。yōng rén mù yǎ jiān wèi láo,píng lín yóu shǎng jīn pí máo。
不入深山历艰险,好景岂复能相遭。bù rù shēn shān lì jiān xiǎn,hǎo jǐng qǐ fù néng xiāng zāo。
从来佳景隐荒僻,尤物天公亦爱惜。cóng lái jiā jǐng yǐn huāng pì,yóu wù tiān gōng yì ài xī。
非关奇险阻游人,不使凡夫浪著屐。fēi guān qí xiǎn zǔ yóu rén,bù shǐ fán fū làng zhù jī。
城中看山空崔巍,入山愈深山愈佳。chéng zhōng kàn shān kōng cuī wēi,rù shān yù shēn shān yù jiā。
始悟人生快意事,都自艰苦之中来。shǐ wù rén shēng kuài yì shì,dōu zì jiān kǔ zhī zhōng lái。

醉司命

寿富

寒空深碧星如沙,轰天爆竹飞银花。hán kōng shēn bì xīng rú shā,hōng tiān bào zhú fēi yín huā。
黄钱卷风纸马碎,松柏烧烟扬空翠。huáng qián juǎn fēng zhǐ mǎ suì,sōng bǎi shāo yān yáng kōng cuì。
香醪奠地前致词,请神痛醉神休辞。xiāng láo diàn dì qián zhì cí,qǐng shén tòng zuì shén xiū cí。
臣之醉神有深意,恐神奏对多顾忌。chén zhī zuì shén yǒu shēn yì,kǒng shén zòu duì duō gù jì。
灵霄秉笏论人闲,好藉香醪壮胆气。líng xiāo bǐng hù lùn rén xián,hǎo jí xiāng láo zhuàng dǎn qì。
秣刍豆,饲神马。mò chú dòu,sì shén mǎ。
糖堆盘,水盈斝。táng duī pán,shuǐ yíng jiǎ。
神之去兮白云随,天风飒飒飘灵旗。shén zhī qù xī bái yún suí,tiān fēng sà sà piāo líng qí。
沈沈更漏寒宵永,儿童镫下争糖饼。shěn shěn gèng lòu hán xiāo yǒng,ér tóng dèng xià zhēng táng bǐng。

送赞臣之山东

寿富

暮年伤离别,为无相见期。mù nián shāng lí bié,wèi wú xiāng jiàn qī。
我非暮年人,胡为心伤悲。wǒ fēi mù nián rén,hú wèi xīn shāng bēi。
所悲方壮年,血气先已衰。suǒ bēi fāng zhuàng nián,xuè qì xiān yǐ shuāi。
形神日憔悴,酬酢多支离。xíng shén rì qiáo cuì,chóu cù duō zhī lí。
四十已无分,安敢望期颐。sì shí yǐ wú fēn,ān gǎn wàng qī yí。
纵使幸不死,时局方艰危。zòng shǐ xìng bù sǐ,shí jú fāng jiān wēi。
前路虽茫茫,结局已可知。qián lù suī máng máng,jié jú yǐ kě zhī。
生离是死别,难为分手时。shēng lí shì sǐ bié,nán wèi fēn shǒu shí。

送赞臣之山东

寿富

相见恨太晚,相交意却深。xiāng jiàn hèn tài wǎn,xiāng jiāo yì què shēn。
匪惟臭味同,独能知我心。fěi wéi chòu wèi tóng,dú néng zhī wǒ xīn。
我性本乖谬,是古而非今。wǒ xìng běn guāi miù,shì gǔ ér fēi jīn。
雌黄腾口说,当之辄难禁。cí huáng téng kǒu shuō,dāng zhī zhé nán jìn。
以此忤时贤,罪恶重邱岑。yǐ cǐ wǔ shí xián,zuì è zhòng qiū cén。
毁谤日纷腾,惟公鉴其忱。huǐ bàng rì fēn téng,wéi gōng jiàn qí chén。
引为忘年交,重之若球琳。yǐn wèi wàng nián jiāo,zhòng zhī ruò qiú lín。
岂似形无言,公意同坚金。qǐ shì xíng wú yán,gōng yì tóng jiān jīn。
此友岂易得,奈何怅分襟。cǐ yǒu qǐ yì dé,nài hé chàng fēn jīn。
誓将报知己,皓日实照临。shì jiāng bào zhī jǐ,hào rì shí zhào lín。
勉励岁寒节,坐待霜雪侵。miǎn lì suì hán jié,zuò dài shuāng xuě qīn。

送赞臣之山东

寿富

大风卷沧海,蛟螭撼神州。dà fēng juǎn cāng hǎi,jiāo chī hàn shén zhōu。
我非百岁人,独怀千古忧。wǒ fēi bǎi suì rén,dú huái qiān gǔ yōu。
妖氛山岳高,世道江河流。yāo fēn shān yuè gāo,shì dào jiāng hé liú。
人类闪风烛,王室实缀旒。rén lèi shǎn fēng zhú,wáng shì shí zhuì liú。
昂首望青天,掩涕思前修。áng shǒu wàng qīng tiān,yǎn tì sī qián xiū。
缔造仗轩昊,经营劳孔周。dì zào zhàng xuān hào,jīng yíng láo kǒng zhōu。
此道亘古今,万物所共由。cǐ dào gèn gǔ jīn,wàn wù suǒ gòng yóu。
一旦自我绝,岂非壮士羞。yī dàn zì wǒ jué,qǐ fēi zhuàng shì xiū。
君今适东鲁,驱车迈山丘。jūn jīn shì dōng lǔ,qū chē mài shān qiū。
路若经孔林,为我少淹留。lù ruò jīng kǒng lín,wèi wǒ shǎo yān liú。
哭问墓中人,可知今世不。kū wèn mù zhōng rén,kě zhī jīn shì bù。
苍穹若有知,此患何时瘳。cāng qióng ruò yǒu zhī,cǐ huàn hé shí chōu。
苍穹若无知,斯民何罪尤。cāng qióng ruò wú zhī,sī mín hé zuì yóu。
愿徼在天福,速生圣贤俦。yuàn jiǎo zài tiān fú,sù shēng shèng xián chóu。
起佐我圣皇,布政宣鸿猷。qǐ zuǒ wǒ shèng huáng,bù zhèng xuān hóng yóu。
但恐鬼无灵,酣眠不肯休。dàn kǒng guǐ wú líng,hān mián bù kěn xiū。
哀哉人道灭,吾侪其壑沟。āi zāi rén dào miè,wú chái qí hè gōu。

送赞臣之山东

寿富

善劝过相规,是谓古交道。shàn quàn guò xiāng guī,shì wèi gǔ jiāo dào。
临别而赠言,实以期永好。lín bié ér zèng yán,shí yǐ qī yǒng hǎo。
惟公性忠厚,今世如公少。wéi gōng xìng zhōng hòu,jīn shì rú gōng shǎo。
所恨少刚断,见欺于群小。suǒ hèn shǎo gāng duàn,jiàn qī yú qún xiǎo。
春生而秋杀,天道实皎皎。chūn shēng ér qiū shā,tiān dào shí jiǎo jiǎo。
喜赏怒有刑,王者师大造。xǐ shǎng nù yǒu xíng,wáng zhě shī dà zào。
愿公懔斯义,佩弦常自矫。yuàn gōng lǐn sī yì,pèi xián cháng zì jiǎo。
凡事贵决断,勿为仁柔挠。fán shì guì jué duàn,wù wèi rén róu náo。
君子自当好,好之如珍宝。jūn zi zì dāng hǎo,hǎo zhī rú zhēn bǎo。
小人自当恶,恶之如杀草。xiǎo rén zì dāng è,è zhī rú shā cǎo。
罚行始知恩,此语非荒渺。fá xíng shǐ zhī ēn,cǐ yǔ fēi huāng miǎo。
雨多伤禾稼,包荒长凶狡。yǔ duō shāng hé jià,bāo huāng zhǎng xiōng jiǎo。
爱莠不忍锄,良田亦难保。ài yǒu bù rěn chú,liáng tián yì nán bǎo。
时艰贵振作,经营须及早。shí jiān guì zhèn zuò,jīng yíng xū jí zǎo。
仁者行严厉,夫何伤急绞。rén zhě xíng yán lì,fū hé shāng jí jiǎo。
请思故人言,华嵩益分秒。qǐng sī gù rén yán,huá sōng yì fēn miǎo。

送赞臣之山东

寿富

笛声尽情咽,三叠曲已终。dí shēng jǐn qíng yàn,sān dié qū yǐ zhōng。
杨花如白雪,飘飘随熏风。yáng huā rú bái xuě,piāo piāo suí xūn fēng。
分手各无语,热血翻五中。fēn shǒu gè wú yǔ,rè xuè fān wǔ zhōng。
屈指平生交,大半少始终。qū zhǐ píng shēng jiāo,dà bàn shǎo shǐ zhōng。
岂其人凉薄,罪实在我躬。qǐ qí rén liáng báo,zuì shí zài wǒ gōng。
掩涕送公去,伫立心忡忡。yǎn tì sòng gōng qù,zhù lì xīn chōng chōng。
疏狂不自悛,此后谁相容。shū kuáng bù zì quān,cǐ hòu shuí xiāng róng。
独处人世间,哀哉吾道穷。dú chù rén shì jiān,āi zāi wú dào qióng。
斜阳忽焉没,流水逝以东。xié yáng hū yān méi,liú shuǐ shì yǐ dōng。
痛哭返蓬户,泪渍襟袖红。tòng kū fǎn péng hù,lèi zì jīn xiù hóng。