古诗词

贾泽洛

秋山

贾泽洛

绝巘飞云叶,回峰挂薜萝。jué yǎn fēi yún yè,huí fēng guà bì luó。
日光寒照浅,猿啸夜闻多。rì guāng hán zhào qiǎn,yuán xiào yè wén duō。
樵径沿溪入,蓬门向晚过。qiáo jìng yán xī rù,péng mén xiàng wǎn guò。
鸡豚秋正美,朝市兴如何。jī tún qiū zhèng měi,cháo shì xīng rú hé。

秋原

贾泽洛

驱车登陇首,秋望兴悠然。qū chē dēng lǒng shǒu,qiū wàng xīng yōu rán。
禾黍分残雨,村墟淡野烟。hé shǔ fēn cán yǔ,cūn xū dàn yě yān。
钟声出古寺,雁影下长天。zhōng shēng chū gǔ sì,yàn yǐng xià zhǎng tiān。
更欲寻摩诘,犹堪画辋川。gèng yù xún mó jí,yóu kān huà wǎng chuān。

平台望雪和家东沧兄韵

贾泽洛

平台景物倏皑皑,一片军声袭蔡回。píng tái jǐng wù shū ái ái,yī piàn jūn shēng xí cài huí。
舞絮飞花千万树,浅斟低唱两三杯。wǔ xù fēi huā qiān wàn shù,qiǎn zhēn dī chàng liǎng sān bēi。
关河歧径人难觅,村舍寒烟户半开。guān hé qí jìng rén nán mì,cūn shě hán yān hù bàn kāi。
最是诗人幽兴极,疲驴破帽出城来。zuì shì shī rén yōu xīng jí,pí lǘ pò mào chū chéng lái。

拟陆放翁间中富贵

贾泽洛

贪眠常是卧高舂,炊米无烦论釜钟。tān mián cháng shì wò gāo chōng,chuī mǐ wú fán lùn fǔ zhōng。
苏陆诗篇新活计,江湖散客旧崇封。sū lù shī piān xīn huó jì,jiāng hú sàn kè jiù chóng fēng。
在庭花草随幽兴,出郭云山仗短筇。zài tíng huā cǎo suí yōu xīng,chū guō yún shān zhàng duǎn qióng。
六十已过七十近,老翁岂合慕夔龙。liù shí yǐ guò qī shí jìn,lǎo wēng qǐ hé mù kuí lóng。