古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
宁熙朝
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
登吴山同郭耕梅
清
:
宁熙朝
吴山第一峰头立,倒卷天风却上吹。
wú shān dì yī fēng tóu lì,dào juǎn tiān fēng què shàng chuī。
左界江潮惊万瓦,西横湖翠扑双眉。
zuǒ jiè jiāng cháo jīng wàn wǎ,xī héng hú cuì pū shuāng méi。
何年鹤化丁仙骨,终古鹃啼伍相祠。
hé nián hè huà dīng xiān gǔ,zhōng gǔ juān tí wǔ xiāng cí。
城郭不须怀旧咏,白云散尽万松枝。
chéng guō bù xū huái jiù yǒng,bái yún sàn jǐn wàn sōng zhī。
AI赏析
荻港
清
:
宁熙朝
帆与鸟争飞,日行五百里。
fān yǔ niǎo zhēng fēi,rì xíng wǔ bǎi lǐ。
用风不可竭,快意且须止。
yòng fēng bù kě jié,kuài yì qiě xū zhǐ。
来日岂无风,再行未晚耳。
lái rì qǐ wú fēng,zài xíng wèi wǎn ěr。
荻港山色佳,人家枕流水。
dí gǎng shān sè jiā,rén jiā zhěn liú shuǐ。
忽惊幽谷人,绝胜苎萝美。
hū jīng yōu gǔ rén,jué shèng zhù luó měi。
地僻况家微,重聘焉到此。
dì pì kuàng jiā wēi,zhòng pìn yān dào cǐ。
我亦待嫁身,自嫁素所鄙。
wǒ yì dài jià shēn,zì jià sù suǒ bǐ。
展转五更头,又报顺风起。
zhǎn zhuǎn wǔ gèng tóu,yòu bào shùn fēng qǐ。
AI赏析