古诗词

蒋知让

闻秋竹兄客奉天

蒋知让

万古兴龙地,孤身跋马游。wàn gǔ xīng lóng dì,gū shēn bá mǎ yóu。
郁葱瞻气象,怀抱失牢愁。yù cōng zhān qì xiàng,huái bào shī láo chóu。
长揖将军客,高歌敕勒秋。zhǎng yī jiāng jūn kè,gāo gē chì lēi qiū。
平安容易报,七十五官邮。píng ān róng yì bào,qī shí wǔ guān yóu。

悼庭朴

蒋知让

百岁中庭朴,惊看绿荫疏。bǎi suì zhōng tíng pǔ,jīng kàn lǜ yīn shū。
虬枝堕微雨,虫蜕积平除。qiú zhī duò wēi yǔ,chóng tuì jī píng chú。
称汝婆娑意,惟余寂寞居。chēng rǔ pó suō yì,wéi yú jì mò jū。
高门种槐柳,他日复何如。gāo mén zhǒng huái liǔ,tā rì fù hé rú。

汤山

蒋知让

大汤山傍离宫起,小汤山卧离宫里。dà tāng shān bàng lí gōng qǐ,xiǎo tāng shān wò lí gōng lǐ。
汤泉汤汤两山边,漫山竹柏笼御烟。tāng quán tāng tāng liǎng shān biān,màn shān zhú bǎi lóng yù yān。
方池金甃锁謻室,余波玉沼生台莲。fāng chí jīn zhòu suǒ yí shì,yú bō yù zhǎo shēng tái lián。
严霜已逼行客噤,残葩尚夺宫妆妍。yán shuāng yǐ bī xíng kè jìn,cán pā shàng duó gōng zhuāng yán。
翠华不到今几载,膏腴泽遍环山田。cuì huá bù dào jīn jǐ zài,gāo yú zé biàn huán shān tián。
我昨歇鞍泉上坐,不得一湔尘土涴。wǒ zuó xiē ān quán shàng zuò,bù dé yī jiān chén tǔ wò。
骊山夜月忆旧游,廿载匆匆春梦破。lí shān yè yuè yì jiù yóu,niàn zài cōng cōng chūn mèng pò。
那知羽卫司掖门,中有烟火神仙孙。nà zhī yǔ wèi sī yē mén,zhōng yǒu yān huǒ shén xiān sūn。
名姓才通哑然笑,两家交道千秋存。míng xìng cái tōng yǎ rán xiào,liǎng jiā jiāo dào qiān qiū cún。
为言此地原荒址,仁庙中年乃经始。wèi yán cǐ dì yuán huāng zhǐ,rén miào zhōng nián nǎi jīng shǐ。
画苑名家焦若真,图进新宫易数纸。huà yuàn míng jiā jiāo ruò zhēn,tú jìn xīn gōng yì shù zhǐ。
从兹琼液涵恩波,山灵拥戴泉龙喜。cóng zī qióng yè hán ēn bō,shān líng yōng dài quán lóng xǐ。
吁嗟乎,水性皆冷泉独温,旧闻源出丹砂根。xū jiē hū,shuǐ xìng jiē lěng quán dú wēn,jiù wén yuán chū dān shā gēn。
潜滋动植不灼烂,玄冥之德如其仁。qián zī dòng zhí bù zhuó làn,xuán míng zhī dé rú qí rén。
解衣笑就通流浴,饱饮止愁徒满腹。jiě yī xiào jiù tōng liú yù,bǎo yǐn zhǐ chóu tú mǎn fù。
那须漱咽养寸田,已胜河车倾万斛。nà xū shù yàn yǎng cùn tián,yǐ shèng hé chē qīng wàn hú。
宫槐黄落秋向残,转眼大地冰阑干。gōng huái huáng luò qiū xiàng cán,zhuǎn yǎn dà dì bīng lán gàn。
我思挹注挽斗柄,尽回天下三冬寒。wǒ sī yì zhù wǎn dòu bǐng,jǐn huí tiān xià sān dōng hán。