古诗词

赵佑宸

焦山古鼎歌

赵佑宸

昔我视学圣人邦,获观礼器心则降。xī wǒ shì xué shèng rén bāng,huò guān lǐ qì xīn zé jiàng。
丁卣已爵灿成列,奇文斑驳声琤瑽。dīng yǒu yǐ jué càn chéng liè,qí wén bān bó shēng chēng cōng。
今我出守来京口,又见周鼎神为?。jīn wǒ chū shǒu lái jīng kǒu,yòu jiàn zhōu dǐng shén wèi。
形奇制古非近玩,云雷周匝光黯䵨。xíng qí zhì gǔ fēi jìn wán,yún léi zhōu zā guāng àn máng。
史游皇象不复作,后儒窥测皆莛撞。shǐ yóu huáng xiàng bù fù zuò,hòu rú kuī cè jiē tíng zhuàng。
世惠无专文互异,辨论啧啧徒纷哤。shì huì wú zhuān wén hù yì,biàn lùn zé zé tú fēn máng。
抉剔根本赖博雅,新城诗笔健能扛。jué tī gēn běn lài bó yǎ,xīn chéng shī bǐ jiàn néng káng。
惟王召史册南仲,颇侧弗作为骏厖。wéi wáng zhào shǐ cè nán zhòng,pǒ cè fú zuò wèi jùn páng。
用锡彤矢戈雕戟,銮旗鋚勒干矛鏦。yòng xī tóng shǐ gē diāo jǐ,luán qí tiáo lēi gàn máo cōng。
篆铭在腹永宝用,想见人厚工亦庞。zhuàn míng zài fù yǒng bǎo yòng,xiǎng jiàn rén hòu gōng yì páng。
有明青词恣饕餮,负之而去西渡江。yǒu míng qīng cí zì tāo tiè,fù zhī ér qù xī dù jiāng。
云烟过眼覆公餗,巧取豪夺何愚蠢。yún yān guò yǎn fù gōng sù,qiǎo qǔ háo duó hé yú chǔn。
神物岂为权贵用,言归净土伴经幢。shén wù qǐ wèi quán guì yòng,yán guī jìng tǔ bàn jīng chuáng。
钤山已同冰山倒,焦山终古长崆㟅。qián shān yǐ tóng bīng shān dào,jiāo shān zhōng gǔ zhǎng kōng yáng。
我来管领行自愧,会当与汝居空谾。wǒ lái guǎn lǐng xíng zì kuì,huì dāng yǔ rǔ jū kōng hōng。
摩挲吾亦爱吾鼎,赖汝永永镇惊泷。mó sā wú yì ài wú dǐng,lài rǔ yǒng yǒng zhèn jīng lóng。