古诗词

赵由仪

丁卯寒食前一日汪辇云滕王阁分赋

赵由仪

萧然怀抱欲悲秋,古树荒烟出荻洲。xiāo rán huái bào yù bēi qiū,gǔ shù huāng yān chū dí zhōu。
如此山川常作客,平生心事在登楼。rú cǐ shān chuān cháng zuò kè,píng shēng xīn shì zài dēng lóu。
文章有气精魂在,牛斗无光剑影愁。wén zhāng yǒu qì jīng hún zài,niú dòu wú guāng jiàn yǐng chóu。
不尽天涯今日意,江风吹尔秣陵舟。bù jǐn tiān yá jīn rì yì,jiāng fēng chuī ěr mò líng zhōu。

秋日西城远眺

赵由仪

荒邑西风触树鸣,出门延首向西行。huāng yì xī fēng chù shù míng,chū mén yán shǒu xiàng xī xíng。
白云村落半明灭,黄叶人家时雨晴。bái yún cūn luò bàn míng miè,huáng yè rén jiā shí yǔ qíng。
城角又催临暮调,野春闲送隔溪声。chéng jiǎo yòu cuī lín mù diào,yě chūn xián sòng gé xī shēng。
登台我亦悲秋客,作赋长余宋玉情。dēng tái wǒ yì bēi qiū kè,zuò fù zhǎng yú sòng yù qíng。

题黄婆洞流月池

赵由仪

阴厓白日寒,飞瀑散云雾。yīn yá bái rì hán,fēi pù sàn yún wù。
可惜水晶帘,流向人间去。kě xī shuǐ jīng lián,liú xiàng rén jiān qù。

感遇

赵由仪

后凋美清松,嘉树颂朱橘。hòu diāo měi qīng sōng,jiā shù sòng zhū jú。
当其岁寒时,众口亦如一。dāng qí suì hán shí,zhòng kǒu yì rú yī。
岂知风雨来,桃李发艳质。qǐ zhī fēng yǔ lái,táo lǐ fā yàn zhì。
依然成故蹊,不复念萧瑟。yī rán chéng gù qī,bù fù niàn xiāo sè。
感此伤浮沉,白眼观天日。gǎn cǐ shāng fú chén,bái yǎn guān tiān rì。
悲风起空山,为我耿纡郁。bēi fēng qǐ kōng shān,wèi wǒ gěng yū yù。

感遇

赵由仪

曲逆不盗嫂,塞侯不窃金。qū nì bù dào sǎo,sāi hóu bù qiè jīn。
数奇值谗口,颇疑天下心。shù qí zhí chán kǒu,pǒ yí tiān xià xīn。
人生非木石,岂免多故侵。rén shēng fēi mù shí,qǐ miǎn duō gù qīn。
文侯封谤书,千载悲知音。wén hóu fēng bàng shū,qiān zài bēi zhī yīn。

感遇

赵由仪

女娲炼采石,遂补西北天。nǚ wā liàn cǎi shí,suì bǔ xī běi tiān。
愚公负太行,山岳东南迁。yú gōng fù tài xíng,shān yuè dōng nán qiān。
天倾亦可补,地险亦可平。tiān qīng yì kě bǔ,dì xiǎn yì kě píng。
人心终屼嵲,何乃莫救焉。rén xīn zhōng wù niè,hé nǎi mò jiù yān。
惜哉大宗师,枉司炉炭权。xī zāi dà zōng shī,wǎng sī lú tàn quán。
真宰不可问,俯仰心茫然。zhēn zǎi bù kě wèn,fǔ yǎng xīn máng rán。

出门

赵由仪

出门茫茫,明日异乡。chū mén máng máng,míng rì yì xiāng。
川路修阻,烟波无梁。chuān lù xiū zǔ,yān bō wú liáng。
饥寒驱我,不知其可。jī hán qū wǒ,bù zhī qí kě。
悠悠素怀,生事相左。yōu yōu sù huái,shēng shì xiāng zuǒ。
南山采葛,北山采蕨。nán shān cǎi gé,běi shān cǎi jué。
各抱纷纭,谁为相悦。gè bào fēn yún,shuí wèi xiāng yuè。
慷慨微吟,风云苦阴。kāng kǎi wēi yín,fēng yún kǔ yīn。
英雄有泪,儿女何心。yīng xióng yǒu lèi,ér nǚ hé xīn。