古诗词

郑文焯

石州慢·水边篱落忽见横枝病起寻春感时悽异

郑文焯

竹外横斜,犹是去年,春在江国。zhú wài héng xié,yóu shì qù nián,chūn zài jiāng guó。
垂垂雪老烟疏,一树暗催头白。chuí chuí xuě lǎo yān shū,yī shù àn cuī tóu bái。
西崦旧赏,总误天际轻阴,山桥谁倚伤心碧。xī yān jiù shǎng,zǒng wù tiān jì qīng yīn,shān qiáo shuí yǐ shāng xīn bì。
怊怅又黄昏,但诗痕愁觅。chāo chàng yòu huáng hūn,dàn shī hén chóu mì。
追忆。zhuī yì。
故宫春梦,点额人归,坠钿消息。gù gōng chūn mèng,diǎn é rén guī,zhuì diàn xiāo xī。
空有翠禽,啼恨花间曾识。kōng yǒu cuì qín,tí hèn huā jiān céng shí。
璚枝未寄,那更连雨凄寒,飘零不待南楼笛。qióng zhī wèi jì,nà gèng lián yǔ qī hán,piāo líng bù dài nán lóu dí。
绕树再来看,怨东风无力。rào shù zài lái kàn,yuàn dōng fēng wú lì。

念奴娇·友人见示江南春图兼寄金陵怀古之什感事因题

郑文焯

酒旗风影,漾回波,不断春愁千斛。jiǔ qí fēng yǐng,yàng huí bō,bù duàn chūn chóu qiān hú。
中有过江,名士泪,销得新亭一掬。zhōng yǒu guò jiāng,míng shì lèi,xiāo dé xīn tíng yī jū。
老子婆娑,英雄割据,莫举伤高目。lǎo zi pó suō,yīng xióng gē jù,mò jǔ shāng gāo mù。
江南春好,送人惟有哀曲。jiāng nán chūn hǎo,sòng rén wéi yǒu āi qū。
谁念玉尘风流,虚元谈未,了神州沈陆。shuí niàn yù chén fēng liú,xū yuán tán wèi,le shén zhōu shěn lù。
空吊金城衰柳色,依旧江潭悽绿。kōng diào jīn chéng shuāi liǔ sè,yī jiù jiāng tán qī lǜ。
故国鹃声,荒山龙气,终古苍黄局。gù guó juān shēng,huāng shān lóng qì,zhōng gǔ cāng huáng jú。
歌尘如梦,野花开遍陵谷。gē chén rú mèng,yě huā kāi biàn líng gǔ。

祭天神题归鹤图为彊村翁作

郑文焯

叹岁寒残雪谁堪语。tàn suì hán cán xuě shuí kān yǔ。
换苍苔、旧步荒江桥上路。huàn cāng tái jiù bù huāng jiāng qiáo shàng lù。
西园梦后重寻,剩有闲鸥侣。xī yuán mèng hòu zhòng xún,shèng yǒu xián ōu lǚ。
奈沧江照影依依,阶前舞。nài cāng jiāng zhào yǐng yī yī,jiē qián wǔ。
寂寞送、孤云去。jì mò sòng gū yún qù。
漫追惜、仙客归来误。màn zhuī xī xiān kè guī lái wù。
江山在,人物改,一霎成今古。jiāng shān zài,rén wù gǎi,yī shà chéng jīn gǔ。
念茫茫、虫沙陈迹,天海风声,独立斜阳,自断淩霄羽。niàn máng máng chóng shā chén jì,tiān hǎi fēng shēng,dú lì xié yáng,zì duàn líng xiāo yǔ。

满庭芳·庚戌除夜听雨守岁,有怀京师风物之盛,荏苒三十馀年,无一到眼,天时人事有足悲者,今夕何夕,不觉老怀之枨触也。

郑文焯

街鼓新雷,衣篝香雾,岁华销尽愁边。jiē gǔ xīn léi,yī gōu xiāng wù,suì huá xiāo jǐn chóu biān。
小城梅讯,春思破蛮笺。xiǎo chéng méi xùn,chūn sī pò mán jiān。
更听疏林过雨,寒宵伴孤鹤无眠。gèng tīng shū lín guò yǔ,hán xiāo bàn gū hè wú mián。
空赢得,屠苏饮分,一醉老来便。kōng yíng dé,tú sū yǐn fēn,yī zuì lǎo lái biàn。
悽然,催向晓,绿窗儿女,还拥灯前。qī rán,cuī xiàng xiǎo,lǜ chuāng ér nǚ,hái yōng dēng qián。
怕新披历日,惊换星躔。pà xīn pī lì rì,jīng huàn xīng chán。
长记神京瑞景,何时再,云物瞻天。zhǎng jì shén jīng ruì jǐng,hé shí zài,yún wù zhān tiān。
今休说,松风闭户,犹有著书年。jīn xiū shuō,sōng fēng bì hù,yóu yǒu zhù shū nián。

阳春曲忆梅西崦

郑文焯

晚来风,朝来雨,心事问春谁托。wǎn lái fēng,cháo lái yǔ,xīn shì wèn chūn shuí tuō。
一坞雪垂垂,西崦路、梦地经惯被花觉。yī wù xuě chuí chuí,xī yān lù mèng dì jīng guàn bèi huā jué。
暝寒犹恶。míng hán yóu è。
看未足、野桥疏萼。kàn wèi zú yě qiáo shū è。
须信旧识青山,胜伤春、等闲篱落。xū xìn jiù shí qīng shān,shèng shāng chūn děng xián lí luò。
记歌绕珍丛,行云暮。jì gē rào zhēn cóng,xíng yún mù。
曾倚竹、空怜翠薄。céng yǐ zhú kōng lián cuì báo。
而今遗芳独坐,怨书期、诉与辽鹤。ér jīn yí fāng dú zuò,yuàn shū qī sù yǔ liáo hè。
扁舟奈有素约。biǎn zhōu nài yǒu sù yuē。
怕笛里、江城萧索。pà dí lǐ jiāng chéng xiāo suǒ。
待扶醉、满把东风影,沈沈夜酌。dài fú zuì mǎn bǎ dōng fēng yǐng,shěn shěn yè zhuó。

阳春曲春江题梦

郑文焯

绮罗丛,芳菲节,春到梦中乡国。qǐ luó cóng,fāng fēi jié,chūn dào mèng zhōng xiāng guó。
凝澹画楼人,行云断、翠袖重倚暮寒恻。níng dàn huà lóu rén,xíng yún duàn cuì xiù zhòng yǐ mù hán cè。
几年相忆、曾醉蹋、凤城灯夕。jǐ nián xiāng yì céng zuì tà fèng chéng dēng xī。
谁念系月黏花,仗东风、总愁无力。shuí niàn xì yuè nián huā,zhàng dōng fēng zǒng chóu wú lì。
怅流水钿车,繁华地。chàng liú shuǐ diàn chē,fán huá dì。
空冷落、珠尘绮席。kōng lěng luò zhū chén qǐ xí。
天涯伤春不见,剪梅枝、怨寄遥驿。tiān yá shāng chūn bù jiàn,jiǎn méi zhī yuàn jì yáo yì。
凭阑对此叹息。píng lán duì cǐ tàn xī。
更泪尽、离亭残笛。gèng lèi jǐn lí tíng cán dí。
看归雁、更带冥冥雨,西山自碧。kàn guī yàn gèng dài míng míng yǔ,xī shān zì bì。

浣溪沙·春雨渡江有忆

郑文焯

一雨春江遍绿莎,去帆风疾晚生波,乱流欲渡奈愁何。yī yǔ chūn jiāng biàn lǜ shā,qù fān fēng jí wǎn shēng bō,luàn liú yù dù nài chóu hé。
长是人情不如鸟,青禽填海鹊填河,纵成遗恨也情多。zhǎng shì rén qíng bù rú niǎo,qīng qín tián hǎi què tián hé,zòng chéng yí hèn yě qíng duō。

浣溪沙·闻雨忆山中春事

郑文焯

旧泊湖亭唱蹋莎,暗香添酒泪添波,两山愁捐镜中螺。jiù pō hú tíng chàng tà shā,àn xiāng tiān jiǔ lèi tiān bō,liǎng shān chóu juān jìng zhōng luó。
莫待登临伤往事,更无哀乐费清歌,一年风雨为春多。mò dài dēng lín shāng wǎng shì,gèng wú āi lè fèi qīng gē,yī nián fēng yǔ wèi chūn duō。

念奴娇

郑文焯

夜寒鹤梦,正沈沈,云海犹呼愁侣。yè hán hè mèng,zhèng shěn shěn,yún hǎi yóu hū chóu lǚ。
自见伤春,花溅泪,此恨都无年数。zì jiàn shāng chūn,huā jiàn lèi,cǐ hèn dōu wú nián shù。
笛步波遥,诗痕雪在,曾卧山楼雨。dí bù bō yáo,shī hén xuě zài,céng wò shān lóu yǔ。
苔阑如绣,胜看纱影笼句。tái lán rú xiù,shèng kàn shā yǐng lóng jù。
长忆一别文园,蜀弦肠断,空送孤云去。zhǎng yì yī bié wén yuán,shǔ xián cháng duàn,kōng sòng gū yún qù。
欲寄陇头春不到,绿遍行吟烟浦。yù jì lǒng tóu chūn bù dào,lǜ biàn xíng yín yān pǔ。
古寺遗芳,小桥疏影,留伴樵风住。gǔ sì yí fāng,xiǎo qiáo shū yǐng,liú bàn qiáo fēng zhù。
游尘重省,乱花多少歧路。yóu chén zhòng shěng,luàn huā duō shǎo qí lù。

瑞鹤仙·落梅

郑文焯

虎山桥下水。hǔ shān qiáo xià shuǐ。
问几时销尽,伤春清泪。wèn jǐ shí xiāo jǐn,shāng chūn qīng lèi。
花前旧吟袂。huā qián jiù yín mèi。
绕阑干如梦,东风还是。rào lán gàn rú mèng,dōng fēng hái shì。
相思未寄,荐青尊、高寒自倚。xiāng sī wèi jì,jiàn qīng zūn gāo hán zì yǐ。
恁飘零、画角声中,忍见送春桃李。nèn piāo líng huà jiǎo shēng zhōng,rěn jiàn sòng chūn táo lǐ。
何意。hé yì。
烟横雪乱,数点芳心,为谁憔悴。yān héng xuě luàn,shù diǎn fāng xīn,wèi shuí qiáo cuì。
苔茵漫缀。tái yīn màn zhuì。
无人见,断魂地。wú rén jiàn,duàn hún dì。
叹垂垂一树,江南遗恨,不到灵均楚佩。tàn chuí chuí yī shù,jiāng nán yí hèn,bù dào líng jūn chǔ pèi。
但黄昏、写照空池,两三瘦蕊。dàn huáng hūn xiě zhào kōng chí,liǎng sān shòu ruǐ。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

低唱暗香人,旧识淩波路。dī chàng àn xiāng rén,jiù shí líng bō lù。
行尽江南梦里春,老兴天悭与。xíng jǐn jiāng nán mèng lǐ chūn,lǎo xīng tiān qiān yǔ。
桥上弄珠来,烟水空寒处。qiáo shàng nòng zhū lái,yān shuǐ kōng hán chù。
万顷颇黎烂玉盘,月好无人赋。wàn qǐng pǒ lí làn yù pán,yuè hǎo wú rén fù。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

瑶步起仙尘,钿额添宫样。yáo bù qǐ xiān chén,diàn é tiān gōng yàng。
一闭松风水月中,寂寞空山赏。yī bì sōng fēng shuǐ yuè zhōng,jì mò kōng shān shǎng。
诗版旧题香,盛迹成追想。shī bǎn jiù tí xiāng,shèng jì chéng zhuī xiǎng。
花下曾闻玉辇过,夜夜青禽唱。huā xià céng wén yù niǎn guò,yè yè qīng qín chàng。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

数点岁寒心,百尺苍云覆。shù diǎn suì hán xīn,bǎi chǐ cāng yún fù。
落尽高花有好枝,玉骨如诗瘦。luò jǐn gāo huā yǒu hǎo zhī,yù gǔ rú shī shòu。
卧影近池看,露坐移尊就。wò yǐng jìn chí kàn,lù zuò yí zūn jiù。
竹外何人倚暮寒,香支和衣透。zhú wài hé rén yǐ mù hán,xiāng zhī hé yī tòu。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

枝亚野桥斜,香暗岩扉迥。zhī yà yě qiáo xié,xiāng àn yán fēi jiǒng。
瘦出花南几尺山,一坞苍苔静。shòu chū huā nán jǐ chǐ shān,yī wù cāng tái jìng。
梦老石生芝,开眼皆奇景。mèng lǎo shí shēng zhī,kāi yǎn jiē qí jǐng。
大好青山玉树埋,明月前身影。dà hǎo qīng shān yù shù mái,míng yuè qián shēn yǐng。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

一棹过湖西,曾载双崦雪。yī zhào guò hú xī,céng zài shuāng yān xuě。
蹋叶寻花到几峰,古寺诗声彻。tà yè xún huā dào jǐ fēng,gǔ sì shī shēng chè。
林卧共僧吟,树老无花折。lín wò gòng sēng yín,shù lǎo wú huā zhé。
何必桃源别有春,心境成孤绝。hé bì táo yuán bié yǒu chūn,xīn jìng chéng gū jué。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

刻翠竹声寒,扫绿苔文细。kè cuì zhú shēng hán,sǎo lǜ tái wén xì。
四壁花藏一寺山,香国闲中味。sì bì huā cáng yī sì shān,xiāng guó xián zhōng wèi。
对镜两蛾颦,想像西施醉。duì jìng liǎng é pín,xiǎng xiàng xī shī zuì。
欲唤鸱夷载拍浮,可解伤春意。yù huàn chī yí zài pāi fú,kě jiě shāng chūn yì。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

云叠玉棱棱,琴筑流澌咽。yún dié yù léng léng,qín zhù liú sī yàn。
漫把南枝赠北人,陇上伤今别。màn bǎ nán zhī zèng běi rén,lǒng shàng shāng jīn bié。
秀麓梦重寻,泉石空高洁。xiù lù mèng zhòng xún,quán shí kōng gāo jié。
台上看谁卧雪来,独共寒香说。tái shàng kàn shuí wò xuě lái,dú gòng hán xiāng shuō。

卜算子·辛亥岁始春,故人治舟相约观梅于邓尉诸山,雨雪载涂,余以畏寒不出,因忆山中讨春旧游,次韵白石道人梅花八咏以示同志,一丘一壑自谓过之,若所作则伧歌无复雅句也。

郑文焯

初月散林烟,近水明篱落。chū yuè sàn lín yān,jìn shuǐ míng lí luò。
昨夜东风犯雪来,梦地春抛却。zuó yè dōng fēng fàn xuě lái,mèng dì chūn pāo què。
最负五湖心,不为风波恶。zuì fù wǔ hú xīn,bù wèi fēng bō è。
笑看青山也白头,一醉花应觉。xiào kàn qīng shān yě bái tóu,yī zuì huā yīng jué。

摸鱼子小城晚眺

郑文焯

压危阑乱山空翠,尽成衣上云雾。yā wēi lán luàn shān kōng cuì,jǐn chéng yī shàng yún wù。
坏宫芳草寻常见,不用凭高怀古。huài gōng fāng cǎo xún cháng jiàn,bù yòng píng gāo huái gǔ。
回首处,渺一发,中原挂在斜阳树。huí shǒu chù,miǎo yī fā,zhōng yuán guà zài xié yáng shù。
伤春更苦,想璚岛花飞,玉楼帘卷,天半起箫鼓。shāng chūn gèng kǔ,xiǎng qióng dǎo huā fēi,yù lóu lián juǎn,tiān bàn qǐ xiāo gǔ。
苍茫里,时有东风雁度,沈沈辽海归路。cāng máng lǐ,shí yǒu dōng fēng yàn dù,shěn shěn liáo hǎi guī lù。
已怜柳色悽羌笛,犹报玉关春阻。yǐ lián liǔ sè qī qiāng dí,yóu bào yù guān chūn zǔ。
江上暮,又落絮,吹愁散作千家雨。jiāng shàng mù,yòu luò xù,chuī chóu sàn zuò qiān jiā yǔ。
吴魂自语,但满地惊波,两三点雪,栖老旧鸥鹭。wú hún zì yǔ,dàn mǎn dì jīng bō,liǎng sān diǎn xuě,qī lǎo jiù ōu lù。

念奴娇·秋雨连江哀时书事

郑文焯

旧家楼阁,剩斜阳,一线沈沈帘影。jiù jiā lóu gé,shèng xié yáng,yī xiàn shěn shěn lián yǐng。
海上忽闻,风雨至,平地奔涛千顷。hǎi shàng hū wén,fēng yǔ zhì,píng dì bēn tāo qiān qǐng。
大泽鸿哀,荒涂龙战,身世沧洲迥。dà zé hóng āi,huāng tú lóng zhàn,shēn shì cāng zhōu jiǒng。
尘中回首,五湖何处烟艇。chén zhōng huí shǒu,wǔ hú hé chù yān tǐng。
因念蜀客船回,高江急峡,泪湿听猿枕。yīn niàn shǔ kè chuán huí,gāo jiāng jí xiá,lèi shī tīng yuán zhěn。
不待山川摇落后,秋气都成悲境。bù dài shān chuān yáo luò hòu,qiū qì dōu chéng bēi jìng。
衰草连云,惊烟到海,洒袂西风冷。shuāi cǎo lián yún,jīng yān dào hǎi,sǎ mèi xī fēng lěng。
飞轮肠转,夜阑残梦谁醒。fēi lún cháng zhuǎn,yè lán cán mèng shuí xǐng。