古诗词

刘献廷

留别张鸿伯兼怀张非文和韵

刘献廷

舟楫吾将老,诗书世所轻。zhōu jí wú jiāng lǎo,shī shū shì suǒ qīng。
谁知天下士,漂泊亦无成。shuí zhī tiān xià shì,piāo pō yì wú chéng。
放眼空今古,虚怀向友生。fàng yǎn kōng jīn gǔ,xū huái xiàng yǒu shēng。
北归心已足,不复悔南征。běi guī xīn yǐ zú,bù fù huǐ nán zhēng。

赠行西上人

刘献廷

铁骑穿云旧拓边,大江归去浪连天。tiě qí chuān yún jiù tuò biān,dà jiāng guī qù làng lián tiān。
五更梦醒荒祠下,百战人酣绣佛前。wǔ gèng mèng xǐng huāng cí xià,bǎi zhàn rén hān xiù fú qián。
风急雁行排远岫,秋高雕影落寒烟。fēng jí yàn xíng pái yuǎn xiù,qiū gāo diāo yǐng luò hán yān。
与君共望中原路,衰草离离倍黯然。yǔ jūn gòng wàng zhōng yuán lù,shuāi cǎo lí lí bèi àn rán。

卧病

刘献廷

风尘泉石两蹉跎,岁月催人委逝波。fēng chén quán shí liǎng cuō tuó,suì yuè cuī rén wěi shì bō。
万事无成心力少,一生有几别离多。wàn shì wú chéng xīn lì shǎo,yī shēng yǒu jǐ bié lí duō。
梦回弟妹依然失,病久交游谁更过。mèng huí dì mèi yī rán shī,bìng jiǔ jiāo yóu shuí gèng guò。
剩把新诗消永日,空床独坐强吟哦。shèng bǎ xīn shī xiāo yǒng rì,kōng chuáng dú zuò qiáng yín ó。

幽居

刘献廷

王孙学赋小山招,意气崚嶒耿未消。wáng sūn xué fù xiǎo shān zhāo,yì qì léng céng gěng wèi xiāo。
燕市酒酣闻击筑,吴关人去忆吹箫。yàn shì jiǔ hān wén jī zhù,wú guān rén qù yì chuī xiāo。
功名梦醒玄驹国,卜筑门临白马潮。gōng míng mèng xǐng xuán jū guó,bo zhù mén lín bái mǎ cháo。
回首故园千里外,江乡随地老渔樵。huí shǒu gù yuán qiān lǐ wài,jiāng xiāng suí dì lǎo yú qiáo。

赠向语可

刘献廷

天半峨嵋落照边,汉川东与蜀江连。tiān bàn é méi luò zhào biān,hàn chuān dōng yǔ shǔ jiāng lián。
万金散尽犹存骨,一剑长留岂学仙。wàn jīn sàn jǐn yóu cún gǔ,yī jiàn zhǎng liú qǐ xué xiān。
秋水欣逢东海若,马蹄难遇九方歅。qiū shuǐ xīn féng dōng hǎi ruò,mǎ tí nán yù jiǔ fāng yīn。
穷途我自怜空手,洒泪相看大别前。qióng tú wǒ zì lián kōng shǒu,sǎ lèi xiāng kàn dà bié qián。

王昭君

刘献廷

六奇已出陈平计,五饵曾闻贾谊言。liù qí yǐ chū chén píng jì,wǔ ěr céng wén jiǎ yì yán。
敢惜妾身归异国,汉家长策在和番。gǎn xī qiè shēn guī yì guó,hàn jiā zhǎng cè zài hé fān。

王昭君

刘献廷

汉主曾闻杀画师,画师何足定妍嗤。hàn zhǔ céng wén shā huà shī,huà shī hé zú dìng yán chī。
宫中多少如花女,不嫁单于君不知。gōng zhōng duō shǎo rú huā nǚ,bù jià dān yú jūn bù zhī。

怀古

刘献廷

古之兵皆农,农富兵亦强。gǔ zhī bīng jiē nóng,nóng fù bīng yì qiáng。
古之士皆农,农朴士亦良。gǔ zhī shì jiē nóng,nóng pǔ shì yì liáng。
兵农一以分,甲胄无余粮。bīng nóng yī yǐ fēn,jiǎ zhòu wú yú liáng。
士农一以分,耒耜无文章。shì nóng yī yǐ fēn,lěi sì wú wén zhāng。
分之则两伤,合之则一理。fēn zhī zé liǎng shāng,hé zhī zé yī lǐ。
请语当途人,治乱实此始。qǐng yǔ dāng tú rén,zhì luàn shí cǐ shǐ。

题晖草斋

刘献廷

谁将堂上春,得比春日晖。shuí jiāng táng shàng chūn,dé bǐ chūn rì huī。
日入光更出,亲老无重归。rì rù guāng gèng chū,qīn lǎo wú zhòng guī。
谁将人子心,得比庭前草。shuí jiāng rén zi xīn,dé bǐ tíng qián cǎo。
春风日日吹,草色年年好。chūn fēng rì rì chuī,cǎo sè nián nián hǎo。