古诗词

德宣

秋日偶过西山

德宣

几日酒樽满,不知秋已深。jǐ rì jiǔ zūn mǎn,bù zhī qiū yǐ shēn。
出门随雁影,巉壁气萧森。chū mén suí yàn yǐng,chán bì qì xiāo sēn。
远水明孤棹,寒烟接断林。yuǎn shuǐ míng gū zhào,hán yān jiē duàn lín。
忽惊霜际月,樵径散微阴。hū jīng shuāng jì yuè,qiáo jìng sàn wēi yīn。

官舍积数石崱屴矹硉空灵有熊日夕吏散俯仰石侧与石既习遂得为诗

德宣

阴阳陶乾坤,坚气余作石。yīn yáng táo qián kūn,jiān qì yú zuò shí。
孕精全介贞,嶷然标挺特。yùn jīng quán jiè zhēn,yí rán biāo tǐng tè。
侧兹掾史庭,正彼太古色。cè zī yuàn shǐ tíng,zhèng bǐ tài gǔ sè。
卓尔标磊落,天然著雕饰。zhuó ěr biāo lěi luò,tiān rán zhù diāo shì。
妙因刚健姿,作诸林壑式。miào yīn gāng jiàn zī,zuò zhū lín hè shì。
穴空窥虚明,文耀晰折擘。xué kōng kuī xū míng,wén yào xī zhé bāi。
枯藤缠老梅,时共泻瑶碧。kū téng chán lǎo méi,shí gòng xiè yáo bì。
客生几岁华,偶与石扪陟。kè shēng jǐ suì huá,ǒu yǔ shí mén zhì。
摩挲属赏心,幽冷契休息。mó sā shǔ shǎng xīn,yōu lěng qì xiū xī。
元化泯凋谢,不朽殊动植。yuán huà mǐn diāo xiè,bù xiǔ shū dòng zhí。
却思泡幻身,失颜亦易歇。què sī pào huàn shēn,shī yán yì yì xiē。
殚虑抒幽光,肆志保潜德。dān lǜ shū yōu guāng,sì zhì bǎo qián dé。
夫惟哲士名,终古仰圭璧。fū wéi zhé shì míng,zhōng gǔ yǎng guī bì。