古诗词

郑用锡

盆菊

郑用锡

丛菊生荒园,何殊置榛莽;cóng jú shēng huāng yuán,hé shū zhì zhēn mǎng;
移植入乌盆,名流日相赏。yí zhí rù wū pén,míng liú rì xiāng shǎng。
物色出风尘,由来事标榜;wù sè chū fēng chén,yóu lái shì biāo bǎng;
乃知天所生,亦视人培养。nǎi zhī tiān suǒ shēng,yì shì rén péi yǎng。

赏菊

郑用锡

有菊当有诗,有诗当有菊。yǒu jú dāng yǒu shī,yǒu shī dāng yǒu jú。
无菊诗何工,无诗菊亦俗。wú jú shī hé gōng,wú shī jú yì sú。
采采南山隈,清香愿盈掬;cǎi cǎi nán shān wēi,qīng xiāng yuàn yíng jū;
不见古高人,吟诗三往复。bù jiàn gǔ gāo rén,yín shī sān wǎng fù。
柴桑处士家,隐者花为族。chái sāng chù shì jiā,yǐn zhě huā wèi zú。

草堂题壁

郑用锡

我欲游名山,此地无峻岭。wǒ yù yóu míng shān,cǐ dì wú jùn lǐng。
只此一亩园,规画亦井井。zhǐ cǐ yī mǔ yuán,guī huà yì jǐng jǐng。
编篱藉筼筜,薙草辟蛙黾。biān lí jí yún dāng,tì cǎo pì wā mǐn。
茅屋三两间,已足供游骋。máo wū sān liǎng jiān,yǐ zú gōng yóu chěng。
人生易百年,转移在俄顷。rén shēng yì bǎi nián,zhuǎn yí zài é qǐng。
何如此小住,朝夕今以永。hé rú cǐ xiǎo zhù,cháo xī jīn yǐ yǒng。
池塘春雨痕,花坞夕阳影;chí táng chūn yǔ hén,huā wù xī yáng yǐng;
数弓虽不廓,颇亦称胜景。shù gōng suī bù kuò,pǒ yì chēng shèng jǐng。

感叹

郑用锡

人同天地生,职业随所止;rén tóng tiān dì shēng,zhí yè suí suǒ zhǐ;
士农与工商,执业分彼此。shì nóng yǔ gōng shāng,zhí yè fēn bǐ cǐ。
欲耕当问奴,欲织当问婢;yù gēng dāng wèn nú,yù zhī dāng wèn bì;
兼之有弗能,专之乃足恃。jiān zhī yǒu fú néng,zhuān zhī nǎi zú shì。
繄余读父书,精勤日砺砥。yī yú dú fù shū,jīng qín rì lì dǐ。
所幸先人谋,衣食颇自喜。suǒ xìng xiān rén móu,yī shí pǒ zì xǐ。
讵知五旬馀,拂袖归田里。jù zhī wǔ xún yú,fú xiù guī tián lǐ。
蓼莪既废吟,伯兄亦云死。liǎo é jì fèi yín,bó xiōng yì yún sǐ。
门户强支撑,家督从兹始。mén hù qiáng zhī chēng,jiā dū cóng zī shǐ。
问舍与求田,况复生平耻。wèn shě yǔ qiú tián,kuàng fù shēng píng chǐ。
惟存知足心,守约戒豪侈。wéi cún zhī zú xīn,shǒu yuē jiè háo chǐ。
有基苟勿坏,差自慰乃尔。yǒu jī gǒu wù huài,chà zì wèi nǎi ěr。

感叹

郑用锡

勤俭为家宝,此语得真诠。qín jiǎn wèi jiā bǎo,cǐ yǔ dé zhēn quán。
生众而食寡,交济乃无偏。shēng zhòng ér shí guǎ,jiāo jì nǎi wú piān。
譬如成泰岱,积壤到其巅;pì rú chéng tài dài,jī rǎng dào qí diān;
又如浚深井,掘土乃得泉。yòu rú jùn shēn jǐng,jué tǔ nǎi dé quán。
予家无恒产,衣食敢云便!yǔ jiā wú héng chǎn,yī shí gǎn yún biàn!
况更崦嵫迫,食指动盈千。kuàng gèng yān zī pò,shí zhǐ dòng yíng qiān。
亦知有兴废,岸谷海为田。yì zhī yǒu xīng fèi,àn gǔ hǎi wèi tián。
所贵读诗者,能吟山枢篇。suǒ guì dú shī zhě,néng yín shān shū piān。

感叹

郑用锡

能痴复能聋,许作阿家翁。néng chī fù néng lóng,xǔ zuò ā jiā wēng。
斯言有至理,尚口恐致穷。sī yán yǒu zhì lǐ,shàng kǒu kǒng zhì qióng。
我生思大造,泽物雨和风。wǒ shēng sī dà zào,zé wù yǔ hé fēng。
当其气郁塞,辰雷何??。dāng qí qì yù sāi,chén léi hé。
须兼恩与畏,嘻嗃归至公。xū jiān ēn yǔ wèi,xī hè guī zhì gōng。
我读家人卦,照然若发蒙。wǒ dú jiā rén guà,zhào rán ruò fā méng。

警世

郑用锡

人当入世初,便作呱呱哭;rén dāng rù shì chū,biàn zuò gū gū kū;
可知此一身,都为忧患伏。kě zhī cǐ yī shēn,dōu wèi yōu huàn fú。
贫富虽不同,名利纷相逐。pín fù suī bù tóng,míng lì fēn xiāng zhú。
何人悟大造,有剥必有复。hé rén wù dà zào,yǒu bō bì yǒu fù。
沧海变桑田,高岸成深谷。cāng hǎi biàn sāng tián,gāo àn chéng shēn gǔ。
劳劳复奚为,天地如转毂。láo láo fù xī wèi,tiān dì rú zhuǎn gǔ。

有议析爨者,感作

郑用锡

棣萼同根生,风雨连床契;dì è tóng gēn shēng,fēng yǔ lián chuáng qì;
纵或死生殊,依然伯与季。zòng huò sǐ shēng shū,yī rán bó yǔ jì。
余独嗟雁行,生初厥有四;yú dú jiē yàn xíng,shēng chū jué yǒu sì;
乃今孑然存,时陨鸰原泪。nǎi jīn jié rán cún,shí yǔn líng yuán lèi。
犹子相晨夕,差幸左右侍。yóu zi xiāng chén xī,chà xìng zuǒ yòu shì。
道北与道南,原无隔膜异。dào běi yǔ dào nán,yuán wú gé mó yì。
不图阶厉者,一朝出中馈;bù tú jiē lì zhě,yī cháo chū zhōng kuì;
愿勿听妇言,彼此生嫉忌。yuàn wù tīng fù yán,bǐ cǐ shēng jí jì。
田家紫荆花,荣枯谁所致?tián jiā zǐ jīng huā,róng kū shuí suǒ zhì?
卜式让田宅,终得千羊饲。bo shì ràng tián zhái,zhōng dé qiān yáng sì。

论青鸟法

郑用锡

吾岂异人情,尊生而贱死?wú qǐ yì rén qíng,zūn shēng ér jiàn sǐ?
不分地吉凶,但论人臧否。bù fēn dì jí xiōng,dàn lùn rén zāng fǒu。
嗟彼堪舆家,群逞谋生技。jiē bǐ kān yú jiā,qún chěng móu shēng jì。
愚者坠术中,指挥任所使。yú zhě zhuì shù zhōng,zhǐ huī rèn suǒ shǐ。
区区土一坏,千金弃敝屣。qū qū tǔ yī huài,qiān jīn qì bì xǐ。
福利以惑人,罪魁此为始。fú lì yǐ huò rén,zuì kuí cǐ wèi shǐ。
在昔范公坟,万弩石齿齿;zài xī fàn gōng fén,wàn nǔ shí chǐ chǐ;
山灵倏变幻,朝天千笏倚。shān líng shū biàn huàn,cháo tiān qiān hù yǐ。
郭璞著葬经,天乃斩其祀。guō pú zhù zàng jīng,tiān nǎi zhǎn qí sì。
可凭不可凭,兴衰难尽恃。kě píng bù kě píng,xīng shuāi nán jǐn shì。
岂知相阴阳,冈原随所止;qǐ zhī xiāng yīn yáng,gāng yuán suí suǒ zhǐ;
处处有佳城,何必夸奇诡。chù chù yǒu jiā chéng,hé bì kuā qí guǐ。
枯骨可荫人,生者胡为耳?kū gǔ kě yīn rén,shēng zhě hú wèi ěr?
一卷青鸟经,归根在天理。yī juǎn qīng niǎo jīng,guī gēn zài tiān lǐ。

慈茔为盗所发,遗体如生,恸纪其事

郑用锡

我母殁十年,马鬣营高垒。wǒ mǔ mò shí nián,mǎ liè yíng gāo lěi。
何来意外遭,槥木痛伤毁!hé lái yì wài zāo,huì mù tòng shāng huǐ!
衣服幸无亏,毛发亦条理。yī fú xìng wú kuī,máo fā yì tiáo lǐ。
譬彼枯树春,精气尚存矣。pì bǐ kū shù chūn,jīng qì shàng cún yǐ。
当其环观时,众论纷比拟。dāng qí huán guān shí,zhòng lùn fēn bǐ nǐ。
为考古遗书,一一道原委。wèi kǎo gǔ yí shū,yī yī dào yuán wěi。
相传乃尸解,集仙传曾纪。xiāng chuán nǎi shī jiě,jí xiān chuán céng jì。
冥冥造化间,孰为主宰是?míng míng zào huà jiān,shú wèi zhǔ zǎi shì?
大哉圣人言,知生焉知死!dà zāi shèng rén yán,zhī shēng yān zhī sǐ!

明发泣怀

郑用锡

营营过一生,敢期能表暴。yíng yíng guò yī shēng,gǎn qī néng biǎo bào。
明发怀二人,咨嗟独仰屋。míng fā huái èr rén,zī jiē dú yǎng wū。
云胡罹劫灰,毁伤及山谷。yún hú lí jié huī,huǐ shāng jí shān gǔ。
有儿负疚多,百身难再赎。yǒu ér fù jiù duō,bǎi shēn nán zài shú。

自题泥塑小像

郑用锡

绣丝平原公,铸金鸱夷子;xiù sī píng yuán gōng,zhù jīn chī yí zi;
传人或象形,自古乃有此。chuán rén huò xiàng xíng,zì gǔ nǎi yǒu cǐ。
嗟予复何为,天地一蝼蚁。jiē yǔ fù hé wèi,tiān dì yī lóu yǐ。
即令面目真,不过土偶耳。jí lìng miàn mù zhēn,bù guò tǔ ǒu ěr。
敢云年七旬,矍铄差堪喜。gǎn yún nián qī xún,jué shuò chà kān xǐ。
珍重执简编,所期在后起。zhēn zhòng zhí jiǎn biān,suǒ qī zài hòu qǐ。
兀坐弥勒龛,玻光绝尘滓。wù zuò mí lēi kān,bō guāng jué chén zǐ。
勉从儿辈请,岂曰前贤比。miǎn cóng ér bèi qǐng,qǐ yuē qián xián bǐ。
研媸本天成,慎修凭一己。yán chī běn tiān chéng,shèn xiū píng yī jǐ。
悠悠千载后,谁臧与谁否。yōu yōu qiān zài hòu,shuí zāng yǔ shuí fǒu。

排遣

郑用锡

作文少者事,老大非其责。zuò wén shǎo zhě shì,lǎo dà fēi qí zé。
既老尚好文,笔砚何役役!jì lǎo shàng hǎo wén,bǐ yàn hé yì yì!
堪叹少年场,科名易弋获。kān tàn shǎo nián chǎng,kē míng yì yì huò。
未擅雕虫工,空持腐鼠吓。wèi shàn diāo chóng gōng,kōng chí fǔ shǔ xià。
枉自执一编,时时劳笺擘。wǎng zì zhí yī biān,shí shí láo jiān bāi。
鸡肋空咀嚼,弃之良可惜。jī lē kōng jǔ jué,qì zhī liáng kě xī。
且与古为徒,兼以安形魄。qiě yǔ gǔ wèi tú,jiān yǐ ān xíng pò。

读易示诸儿

郑用锡

五经众说郛,惟易汇众理;wǔ jīng zhòng shuō fú,wéi yì huì zhòng lǐ;
道通月窟中,义蕴天根里。dào tōng yuè kū zhōng,yì yùn tiān gēn lǐ。
嗟彼读易者,不过混沌耳。jiē bǐ dú yì zhě,bù guò hùn dùn ěr。
不知先后天,图自羲文始;bù zhī xiān hòu tiān,tú zì xī wén shǐ;
爻词彖象系,周公及孔子。yáo cí tuàn xiàng xì,zhōu gōng jí kǒng zi。
彖以括其全,爻各随所视。tuàn yǐ kuò qí quán,yáo gè suí suǒ shì。
三百八四爻,取象皆虚拟。sān bǎi bā sì yáo,qǔ xiàng jiē xū nǐ。
其间德位时,当须判臧否。qí jiān dé wèi shí,dāng xū pàn zāng fǒu。
承乘兼比应,毫发难差徙。chéng chéng jiān bǐ yīng,háo fā nán chà xǐ。
吉凶同悔吝,占词辨由起。jí xiōng tóng huǐ lìn,zhàn cí biàn yóu qǐ。
二五位居中,论正或未是;èr wǔ wèi jū zhōng,lùn zhèng huò wèi shì;
惟中能兼正,馀虽正莫比。wéi zhōng néng jiān zhèng,yú suī zhèng mò bǐ。
互卦与错卦,旁通悟其旨。hù guà yǔ cuò guà,páng tōng wù qí zhǐ。
一阴复一阳,变化无涯涘。yī yīn fù yī yáng,biàn huà wú yá sì。
何人执此编,一一穷原委;hé rén zhí cǐ biān,yī yī qióng yuán wěi;
由浅而及深,幸勿逾前轨。yóu qiǎn ér jí shēn,xìng wù yú qián guǐ。

闻丁述安司马

郑用锡

劳薪暂息闲无事,新修廨舍三弓地。láo xīn zàn xī xián wú shì,xīn xiū xiè shě sān gōng dì。
隔断红尘境自清,先忧后乐心心寄。gé duàn hóng chén jìng zì qīng,xiān yōu hòu lè xīn xīn jì。
山房双桂苦栽培,小山招隐非公志。shān fáng shuāng guì kǔ zāi péi,xiǎo shān zhāo yǐn fēi gōng zhì。
榴花艳照眼中明,五月开轩应献媚。liú huā yàn zhào yǎn zhōng míng,wǔ yuè kāi xuān yīng xiàn mèi。
松生书屋匝地阴,此是公家梦所致。sōng shēng shū wū zā dì yīn,cǐ shì gōng jiā mèng suǒ zhì。
扫径吾亦爱吾庐,广厦谁作万间庇?sǎo jìng wú yì ài wú lú,guǎng shà shuí zuò wàn jiān bì?
惟公丘壑足胸中,不拘于吏为仙吏。wéi gōng qiū hè zú xiōng zhōng,bù jū yú lì wèi xiān lì。
故山猿鹤不须愁,数笏石存归岫意。gù shān yuán hè bù xū chóu,shù hù shí cún guī xiù yì。

读东坡「无事此静坐、一日当两日」诗感赋

郑用锡

一日清闲两日仙,人生何为名利牵!yī rì qīng xián liǎng rì xiān,rén shēng hé wèi míng lì qiān!
愚公移山智者笑,夸父追日时易迁!yú gōng yí shān zhì zhě xiào,kuā fù zhuī rì shí yì qiān!
我今行年已七十,得过且过皆由天。wǒ jīn xíng nián yǐ qī shí,dé guò qiě guò jiē yóu tiān。
坡公大笑应许我,此是一百四十年。pō gōng dà xiào yīng xǔ wǒ,cǐ shì yī bǎi sì shí nián。

和东坡石鼓原韵

郑用锡

玄黄开辟当子丑,鸟迹龟书肇仓叟。xuán huáng kāi pì dāng zi chǒu,niǎo jì guī shū zhào cāng sǒu。
周宣大作籀史文,字形变幻蛟螭走。zhōu xuān dà zuò zhòu shǐ wén,zì xíng biàn huàn jiāo chī zǒu。
车攻马同古什存,高歌脍炙尚人口。chē gōng mǎ tóng gǔ shén cún,gāo gē kuài zhì shàng rén kǒu。
伊谁考证独评章,吏部在前长公后。yī shuí kǎo zhèng dú píng zhāng,lì bù zài qián zhǎng gōng hòu。
忆昔中兴大会同,俯视齐州烟点九。yì xī zhōng xīng dà huì tóng,fǔ shì qí zhōu yān diǎn jiǔ。
不惟采芑有遗编,鱮鲂一一贯杨柳。bù wéi cǎi qǐ yǒu yí biān,xù fáng yī yī guàn yáng liǔ。
雕镌篆刻纪功勋,淋漓大笔光牛斗。diāo juān zhuàn kè jì gōng xūn,lín lí dà bǐ guāng niú dòu。
物聚所好似非常,何异千金悬于肘。wù jù suǒ hǎo shì fēi cháng,hé yì qiān jīn xuán yú zhǒu。
胡为沿久废荒郊,无人赏识埋蒿莠。hú wèi yán jiǔ fèi huāng jiāo,wú rén shǎng shí mái hāo yǒu。
嵚奇磊落挟风霜,日与麋鹿为群友。qīn qí lěi luò xié fēng shuāng,rì yǔ mí lù wèi qún yǒu。
阅历秦汉迄隋唐,莫辨鱼鲁与楚㪍。yuè lì qín hàn qì suí táng,mò biàn yú lǔ yǔ chǔ bó。
坡老着意搜新奇,一波一撇认蝌蚪。pō lǎo zhe yì sōu xīn qí,yī bō yī piē rèn kē dǒu。
嗟尔剥蚀费推寻,问字天不遗耆耇。jiē ěr bō shí fèi tuī xún,wèn zì tiān bù yí qí gǒu。
欲从宵雅时咿唔,雌黄聚讼声相嗾。yù cóng xiāo yǎ shí yī wú,cí huáng jù sòng shēng xiāng sǒu。
此物谁为伯仲间,夏鼎殷盘周癸卣。cǐ wù shuí wèi bó zhòng jiān,xià dǐng yīn pán zhōu guǐ yǒu。
移来太学争摩挲,依稀鳌鼓奏蒙瞍。yí lái tài xué zhēng mó sā,yī xī áo gǔ zòu méng sǒu。
硬黄响拓遍人间,几等禹碑立岣嵝。yìng huáng xiǎng tuò biàn rén jiān,jǐ děng yǔ bēi lì gǒu lǒu。
始知古迹难销沉,护持神力何其厚!shǐ zhī gǔ jì nán xiāo chén,hù chí shén lì hé qí hòu!
远溯吉甫共和年,岁月遥深谁识某。yuǎn sù jí fǔ gòng hé nián,suì yuè yáo shēn shuí shí mǒu。
纵横遗器信辉煌,六经纪载此中有。zòng héng yí qì xìn huī huáng,liù jīng jì zài cǐ zhōng yǒu。
成康以后得嗣音,合并南山颂台杻。chéng kāng yǐ hòu dé sì yīn,hé bìng nán shān sòng tái chǒu。
咄哉下士苦诘曲,载酒亭前夸刍狗。duō zāi xià shì kǔ jí qū,zài jiǔ tíng qián kuā chú gǒu。
不见凤翔富搜罗,旷怀直与古人偶。bù jiàn fèng xiáng fù sōu luó,kuàng huái zhí yǔ gǔ rén ǒu。
八观钜制悼时俗,青天在上一搔首。bā guān jù zhì dào shí sú,qīng tiān zài shàng yī sāo shǒu。
为怜石鼓发长言,小儒见之莫击掊。wèi lián shí gǔ fā zhǎng yán,xiǎo rú jiàn zhī mò jī póu。
斯文直欲凌古今,牙慧不甘他拾取。sī wén zhí yù líng gǔ jīn,yá huì bù gān tā shí qǔ。
惟我熙朝釐定真,稽古字字刮瑕垢。wéi wǒ xī cháo lí dìng zhēn,jī gǔ zì zì guā xiá gòu。
圜桥重立排甲乙,先代法物同遵守。huán qiáo zhòng lì pái jiǎ yǐ,xiān dài fǎ wù tóng zūn shǒu。
承平一片雅颂声,碑碣题名垂不朽。chéng píng yī piàn yǎ sòng shēng,bēi jié tí míng chuí bù xiǔ。
灵台偃伯敷文教,巩固山河金石寿。líng tái yǎn bó fū wén jiào,gǒng gù shān hé jīn shí shòu。

和汪韵舟少尉

郑用锡

世人竞羡春花早,我说秋花迟更好。shì rén jìng xiàn chūn huā zǎo,wǒ shuō qiū huā chí gèng hǎo。
春花从无百日红,惟有秋花偏耐老。chūn huā cóng wú bǎi rì hóng,wéi yǒu qiū huā piān nài lǎo。
花花相对换新年,观者一时齐称妍。huā huā xiāng duì huàn xīn nián,guān zhě yī shí qí chēng yán。
当筵不惟菊度岁,寒梅一树相比肩。dāng yán bù wéi jú dù suì,hán méi yī shù xiāng bǐ jiān。
此物何为同位置,老圃孤山争献媚。cǐ wù hé wèi tóng wèi zhì,lǎo pǔ gū shān zhēng xiàn mèi。
留此孤标傲世姿,化工指点非无意。liú cǐ gū biāo ào shì zī,huà gōng zhǐ diǎn fēi wú yì。
君不见西湖处士家,水边篱落枝横斜;又不见五柳先生宅,葛巾大醉欢今夕。jūn bù jiàn xī hú chù shì jiā,shuǐ biān lí luò zhī héng xié;yòu bù jiàn wǔ liǔ xiān shēng zhái,gé jīn dà zuì huān jīn xī。
抚时且共霜中守,乘兴看花兼把酒。fǔ shí qiě gòng shuāng zhōng shǒu,chéng xīng kàn huā jiān bǎ jiǔ。
劝君畅饮延龄杯,劝君小试调羹手。quàn jūn chàng yǐn yán líng bēi,quàn jūn xiǎo shì diào gēng shǒu。

题铁丐传后

郑用锡

君不见伏枥老骥难遭遇,只眼风尘谁独具;又不见古来英雄落拓多,冷暖人情可奈何!jūn bù jiàn fú lì lǎo jì nán zāo yù,zhǐ yǎn fēng chén shuí dú jù;yòu bù jiàn gǔ lái yīng xióng luò tuò duō,lěng nuǎn rén qíng kě nài hé!
当其穷在下,甘为知己死;一旦判云泥,此谊东流水。dāng qí qióng zài xià,gān wèi zhī jǐ sǐ;yī dàn pàn yún ní,cǐ yì dōng liú shuǐ。
黑云牢网无羽翼,何人援却苦海溺。hēi yún láo wǎng wú yǔ yì,hé rén yuán què kǔ hǎi nì。
回首绨袍受恩人,今朝谁解故交厄。huí shǒu tí páo shòu ēn rén,jīn cháo shuí jiě gù jiāo è。
利禄薰心,不记分金;凉风天末,我欲碎琴。lì lù xūn xīn,bù jì fēn jīn;liáng fēng tiān mò,wǒ yù suì qín。
吁嗟乎!xū jiē hū!
淮阴去后恩惠委尘氛,馀子何足数纷纷。huái yīn qù hòu ēn huì wěi chén fēn,yú zi hé zú shù fēn fēn。
谁其继者,古粤铁丐吴将军。shuí qí jì zhě,gǔ yuè tiě gài wú jiāng jūn。

北郭园即事勖诸儿

郑用锡

中人千金产,得地才几亩。zhōng rén qiān jīn chǎn,dé dì cái jǐ mǔ。
商量辟草庐,当度力可否。shāng liàng pì cǎo lú,dāng dù lì kě fǒu。
所期绝尘缘,差足娱皓首。suǒ qī jué chén yuán,chà zú yú hào shǒu。
高低成楼台,屈曲通户牖。gāo dī chéng lóu tái,qū qū tōng hù yǒu。
凿沼引流泉,编篱植花柳。záo zhǎo yǐn liú quán,biān lí zhí huā liǔ。
将毋愚公愚,贻笑曲河叟。jiāng wú yú gōng yú,yí xiào qū hé sǒu。
君看百年物,何人能世守。jūn kàn bǎi nián wù,hé rén néng shì shǒu。
平泉醒酒石,旋落监军手。píng quán xǐng jiǔ shí,xuán luò jiān jūn shǒu。
晋公绿野堂,终为张相有。jìn gōng lǜ yě táng,zhōng wèi zhāng xiāng yǒu。
人生贵行乐,奚遑恤其后。rén shēng guì xíng lè,xī huáng xù qí hòu。
笑我戒诸儿,有基当立久。xiào wǒ jiè zhū ér,yǒu jī dāng lì jiǔ。