古诗词

郑如兰

题家毓臣广文鹏云吟稿

郑如兰

踪迹半天下,烟云一卷中。zōng jì bàn tiān xià,yān yún yī juǎn zhōng。
马群空冀北,鸿爪遍江东。mǎ qún kōng jì běi,hóng zhǎo biàn jiāng dōng。
山贼呼灵运,诗人画放翁。shān zéi hū líng yùn,shī rén huà fàng wēng。
乘槎来海上,光射斗牛宫。chéng chá lái hǎi shàng,guāng shè dòu niú gōng。

鲁惠泉内史以巧月十七日招饮敝园时值悬弧赠诗和韵

郑如兰

敢云此地绝嚣尘,洒落如君信可人。gǎn yún cǐ dì jué xiāo chén,sǎ luò rú jūn xìn kě rén。
啸傲园林过盛夏,唱酬歌曲拟阳春。xiào ào yuán lín guò shèng xià,chàng chóu gē qū nǐ yáng chūn。
山斋径辟三三曲,海屋筹添一一频。shān zhāi jìng pì sān sān qū,hǎi wū chóu tiān yī yī pín。
千里神交原夙契,岂惟杯酒日相亲。qiān lǐ shén jiāo yuán sù qì,qǐ wéi bēi jiǔ rì xiāng qīn。

酬陈瑞陔贡士浚芝书怀索和

郑如兰

绿章连日乞春阴,为护名花小院深。lǜ zhāng lián rì qǐ chūn yīn,wèi hù míng huā xiǎo yuàn shēn。
击钵有声皆戛玉,投囊无句不堆金。jī bō yǒu shēng jiē jiá yù,tóu náng wú jù bù duī jīn。
湖山千里供舒啸,风月双清助朗吟。hú shān qiān lǐ gōng shū xiào,fēng yuè shuāng qīng zhù lǎng yín。
坡老肚皮何处合,肯招时辈共谈心。pō lǎo dù pí hé chù hé,kěn zhāo shí bèi gòng tán xīn。

北郭烟雨

郑如兰

园开北郭好吟哦,和雨和烟诗思多。yuán kāi běi guō hǎo yín ó,hé yǔ hé yān shī sī duō。
杨柳千条蕉数本,商量淡墨画如何。yáng liǔ qiān tiáo jiāo shù běn,shāng liàng dàn mò huà rú hé。

北郭烟雨

郑如兰

酿花时节雨烟笼,浓绿深青衬浅红。niàng huā shí jié yǔ yān lóng,nóng lǜ shēn qīng chèn qiǎn hóng。
观稼水田惊鹭起,杖藜人立画图中。guān jià shuǐ tián jīng lù qǐ,zhàng lí rén lì huà tú zhōng。

月下看剑

郑如兰

空庭如水露团团,斫地高歌把盏看。kōng tíng rú shuǐ lù tuán tuán,zhuó dì gāo gē bǎ zhǎn kàn。
触我雄心齐起舞,霜华气迫月华寒。chù wǒ xióng xīn qí qǐ wǔ,shuāng huá qì pò yuè huá hán。

题武陵桃源图

郑如兰

数家鸡犬水云乡,隔断红尘路渺茫。shù jiā jī quǎn shuǐ yún xiāng,gé duàn hóng chén lù miǎo máng。
洞口桃花自开落,不知人世几沧桑。dòng kǒu táo huā zì kāi luò,bù zhī rén shì jǐ cāng sāng。

叶声

郑如兰

万籁萧然景已秋,繁音飞递上高楼。wàn lài xiāo rán jǐng yǐ qiū,fán yīn fēi dì shàng gāo lóu。
庭柯也解伤迟暮,并作西风一夜愁。tíng kē yě jiě shāng chí mù,bìng zuò xī fēng yī yè chóu。

自吟拙作因有所怀用香山原韵

郑如兰

人生贵适意,安用妄营为。rén shēng guì shì yì,ān yòng wàng yíng wèi。
汲泉品佳茗,兴到便吟诗。jí quán pǐn jiā míng,xīng dào biàn yín shī。
诗成不雕琢,一任人嘲嗤。shī chéng bù diāo zuó,yī rèn rén cháo chī。
或题招隐句,或裁游仙词。huò tí zhāo yǐn jù,huò cái yóu xiān cí。
时时自吟咏,悠悠寄所思。shí shí zì yín yǒng,yōu yōu jì suǒ sī。
所思在古人,古今不同时。suǒ sī zài gǔ rén,gǔ jīn bù tóng shí。
韦柳与元白,夙昔梦见之。wéi liǔ yǔ yuán bái,sù xī mèng jiàn zhī。
虫鸟鸣天籁,春秋各有司。chóng niǎo míng tiān lài,chūn qiū gè yǒu sī。
问我何为者,我亦不自知。wèn wǒ hé wèi zhě,wǒ yì bù zì zhī。