古诗词

郑登瀛

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

一曲人生薤露歌,茫茫天道竟如何。yī qū rén shēng xiè lù gē,máng máng tiān dào jìng rú hé。
人间难觅埋忧地,细雨清明鬼泪多。rén jiān nán mì mái yōu dì,xì yǔ qīng míng guǐ lèi duō。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

棠梨满地雨霏霏,杜宇多情是也非。táng lí mǎn dì yǔ fēi fēi,dù yǔ duō qíng shì yě fēi。
那识长眠人不起,山前山后叫君归。nà shí zhǎng mián rén bù qǐ,shān qián shān hòu jiào jūn guī。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

空梁落月梦中颜,鹤去辽阳几日还。kōng liáng luò yuè mèng zhōng yán,hè qù liáo yáng jǐ rì hái。
唯有生前曾写照,留君面目在人间。wéi yǒu shēng qián céng xiě zhào,liú jūn miàn mù zài rén jiān。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

墓门老友酒频倾,一滴曾无到九京。mù mén lǎo yǒu jiǔ pín qīng,yī dī céng wú dào jiǔ jīng。
泉下应添知己泪,感他生死见交情。quán xià yīng tiān zhī jǐ lèi,gǎn tā shēng sǐ jiàn jiāo qíng。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

乱书丛杂旧吟诗,片纸如珠拾靡遗。luàn shū cóng zá jiù yín shī,piàn zhǐ rú zhū shí mí yí。
珍重半生心血在,为君抱病检多时。zhēn zhòng bàn shēng xīn xuè zài,wèi jūn bào bìng jiǎn duō shí。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

立孤继绝事难论,空有生前遗恨存。lì gū jì jué shì nán lùn,kōng yǒu shēng qián yí hèn cún。
地下相逢应痛哭,一般郎舅可怜魂。dì xià xiāng féng yīng tòng kū,yī bān láng jiù kě lián hún。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

忝些瓜葛倍伤神,转眼光阴七七辰。tiǎn xiē guā gé bèi shāng shén,zhuǎn yǎn guāng yīn qī qī chén。
底事荆花三四树,竟无一树可长春。dǐ shì jīng huā sān sì shù,jìng wú yī shù kě zhǎng chūn。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

牙琴几为等闲抛,恨少知音莫逆交。yá qín jǐ wèi děng xián pāo,hèn shǎo zhī yīn mò nì jiāo。
休怪挽诗都未稳,减君剪烛共推敲。xiū guài wǎn shī dōu wèi wěn,jiǎn jūn jiǎn zhú gòng tuī qiāo。

哭刘梅溪茂才绝句二十八首

郑登瀛

阮囊羞涩不知贫,弹指光阴廿八春。ruǎn náng xiū sè bù zhī pín,dàn zhǐ guāng yīn niàn bā chūn。
领略人间生死味,此身休再下红尘。lǐng lüè rén jiān shēng sǐ wèi,cǐ shēn xiū zài xià hóng chén。

送文枢先生回国

郑登瀛

沧海横流到处狂,栽培桃李自春风。cāng hǎi héng liú dào chù kuáng,zāi péi táo lǐ zì chūn fēng。
还乡不化身为鹤,踏雪难寻爪印鸿。hái xiāng bù huà shēn wèi hè,tà xuě nán xún zhǎo yìn hóng。
浮世人原多聚散,文筵吟罢倏西东。fú shì rén yuán duō jù sàn,wén yán yín bà shū xī dōng。
呈诗敢比河梁别,惆怅苔岑有异同。chéng shī gǎn bǐ hé liáng bié,chóu chàng tái cén yǒu yì tóng。
故人说项闻名久,名士休云北鲫鱼。gù rén shuō xiàng wén míng jiǔ,míng shì xiū yún běi jì yú。
愿见忽惊过半世,重论应胜读奇书。yuàn jiàn hū jīng guò bàn shì,zhòng lùn yīng shèng dú qí shū。
亭传点易真能继,谷隐谈玄愧不如。tíng chuán diǎn yì zhēn néng jì,gǔ yǐn tán xuán kuì bù rú。
知有遗民伤故国,神州鼎沸十年馀。zhī yǒu yí mín shāng gù guó,shén zhōu dǐng fèi shí nián yú。
管宁皂帽隐辽东,鹭屿鸡津一苇航。guǎn níng zào mào yǐn liáo dōng,lù yǔ jī jīn yī wěi háng。
春去飞花感茵溷,人分异地比参商。chūn qù fēi huā gǎn yīn hùn,rén fēn yì dì bǐ cān shāng。
我怀旧雨逢今雨,君认他乡作故乡。wǒ huái jiù yǔ féng jīn yǔ,jūn rèn tā xiāng zuò gù xiāng。
归去亲朋如借问,谈瀛休怪话偏长。guī qù qīn péng rú jiè wèn,tán yíng xiū guài huà piān zhǎng。
3012