古诗词

刘鼎

怀家兄黄铸及舍弟文振

刘鼎

最是春风大被宽,东山别后始知寒。zuì shì chūn fēng dà bèi kuān,dōng shān bié hòu shǐ zhī hán。
池塘绿草长遥梦,桃李芳园不共看。chí táng lǜ cǎo zhǎng yáo mèng,táo lǐ fāng yuán bù gòng kàn。
路远裁书逢使少,家贫负米事亲难。lù yuǎn cái shū féng shǐ shǎo,jiā pín fù mǐ shì qīn nán。
天涯雾露须珍重,记得丁宁滏水干。tiān yá wù lù xū zhēn zhòng,jì dé dīng níng fǔ shuǐ gàn。