古诗词

聂节亨

赠见山寺廉真上人

聂节亨

青山长对习跏趺,昼掩禅关一事无。qīng shān zhǎng duì xí jiā fū,zhòu yǎn chán guān yī shì wú。
衲毳卷云悬破榻,药苗添火炼寒炉。nà cuì juǎn yún xuán pò tà,yào miáo tiān huǒ liàn hán lú。
苔深石罅穿浮蚁,水阔亭阴睡野凫。tái shēn shí xià chuān fú yǐ,shuǐ kuò tíng yīn shuì yě fú。
时倚栏杆吹竹笛,数声杨柳落南湖。shí yǐ lán gān chuī zhú dí,shù shēng yáng liǔ luò nán hú。

拟陶渊明咏贫士

聂节亨

宝剑沈狱底,龙光岂自呈。bǎo jiàn shěn yù dǐ,lóng guāng qǐ zì chéng。
良玉蕴深山,不知光辉生。liáng yù yùn shēn shān,bù zhī guāng huī shēng。
萧萧被褐士,悒郁多古情。xiāo xiāo bèi hè shì,yì yù duō gǔ qíng。
貌枯中自腴,炫饰耻希荣。mào kū zhōng zì yú,xuàn shì chǐ xī róng。
知己惜不遇,澹泊守其贞。zhī jǐ xī bù yù,dàn pō shǒu qí zhēn。
欲取鸣琴弹,明月上前楹。yù qǔ míng qín dàn,míng yuè shàng qián yíng。

简周宇安

聂节亨

袁江腊月夜飞雪,万顷玻璃散冰缬。yuán jiāng là yuè yè fēi xuě,wàn qǐng bō lí sàn bīng xié。
杈丫冻木绕江森,孤洲惨惨寒云裂。chā yā dòng mù rào jiāng sēn,gū zhōu cǎn cǎn hán yún liè。
柴扉江岸旧为家,画里芭蕉映浅沙。chái fēi jiāng àn jiù wèi jiā,huà lǐ bā jiāo yìng qiǎn shā。
钓竿久共羊裘老,月明浦溆舟时拿。diào gān jiǔ gòng yáng qiú lǎo,yuè míng pǔ xù zhōu shí ná。
形骸放浪无羁束,忘机迹已轻鸥熟。xíng hái fàng làng wú jī shù,wàng jī jì yǐ qīng ōu shú。
不须句漏乞丹砂,管领溪山一生足。bù xū jù lòu qǐ dān shā,guǎn lǐng xī shān yī shēng zú。
太华山顶莲花开,人间富贵轻尘埃。tài huá shān dǐng lián huā kāi,rén jiān fù guì qīng chén āi。
一樽许我醉醽醁,高兴直欲凌蓬莱。yī zūn xǔ wǒ zuì líng lù,gāo xīng zhí yù líng péng lái。