古诗词

严既澄

鹧鸪天

严既澄

旧梦飘烟忏泪痕。jiù mèng piāo yān chàn lèi hén。
东墙明镜欲辞春。dōng qiáng míng jìng yù cí chūn。
心如三月欺风絮,愁似千年屑麝尘。xīn rú sān yuè qī fēng xù,chóu shì qiān nián xiè shè chén。
看白日,送黄昏。kàn bái rì,sòng huáng hūn。
天涯消息怯归魂。tiān yá xiāo xī qiè guī hún。
冥冥碎念知谁会,坐惜炉灰劫影新。míng míng suì niàn zhī shuí huì,zuò xī lú huī jié yǐng xīn。

高阳台·天涯岁暮风雪萧然,浅醉沉吟,惘然有作。

严既澄

依枕新酲,明檐薄雪,隔帘鸦噪黄昏。yī zhěn xīn chéng,míng yán báo xuě,gé lián yā zào huáng hūn。
听罢风声,相怜砌玉阶银。tīng bà fēng shēng,xiāng lián qì yù jiē yín。
岁残略动芳菲意,怕愁人枯梦难春。suì cán lüè dòng fāng fēi yì,pà chóu rén kū mèng nán chūn。
向梁园阁笔低徊,未赋先颦。xiàng liáng yuán gé bǐ dī huái,wèi fù xiān pín。
飘零应怨天心误,便不亏凝曜,已落缁尘。piāo líng yīng yuàn tiān xīn wù,biàn bù kuī níng yào,yǐ luò zī chén。
依据都无,风华一霎难真。yī jù dōu wú,fēng huá yī shà nán zhēn。
明朝莫便潺湲去,怯高楼听雨悽魂。míng cháo mò biàn chán yuán qù,qiè gāo lóu tīng yǔ qī hún。
负清宵相伴凉蟾,谁共呼尊。fù qīng xiāo xiāng bàn liáng chán,shuí gòng hū zūn。

浣溪沙·庚申元宵

严既澄

暖雾香尘动四筵。nuǎn wù xiāng chén dòng sì yán。
一时珠树竞枝连。yī shí zhū shù jìng zhī lián。
强陈弦管泥群仙。qiáng chén xián guǎn ní qún xiān。
对酒风怀依碎语,飘灯繁梦送芳年。duì jiǔ fēng huái yī suì yǔ,piāo dēng fán mèng sòng fāng nián。
醉呼琼月较婵媛。zuì hū qióng yuè jiào chán yuàn。
2312