古诗词

顾成志

读李客山先生武平分水坳定界记

顾成志

鄫人沤菅鲁人怒,筐筥争桑构吴楚。zēng rén ōu jiān lǔ rén nù,kuāng jǔ zhēng sāng gòu wú chǔ。
尚闻六里作鸿沟,彼粤此闽阚如虎。shàng wén liù lǐ zuò hóng gōu,bǐ yuè cǐ mǐn hǎn rú hǔ。
闽邑曰武平,连粤平远城。mǐn yì yuē wǔ píng,lián yuè píng yuǎn chéng。
天子颇闻粤人横,负众侵疆狎县令。tiān zi pǒ wén yuè rén héng,fù zhòng qīn jiāng xiá xiàn lìng。
诏书特敕两铜章,判以沟涂毋力竞。zhào shū tè chì liǎng tóng zhāng,pàn yǐ gōu tú wú lì jìng。
武平许君气何豪,单轺来会分水坳。wǔ píng xǔ jūn qì hé háo,dān yáo lái huì fēn shuǐ ào。
却闻隐隐鸣钲鼓,忽见青红旗乱舞。què wén yǐn yǐn míng zhēng gǔ,hū jiàn qīng hóng qí luàn wǔ。
车中一笑此何为,回头从者色如土。chē zhōng yī xiào cǐ hé wèi,huí tóu cóng zhě sè rú tǔ。
野云黯黯日将落,脱辖呼人无一诺。yě yún àn àn rì jiāng luò,tuō xiá hū rén wú yī nuò。
独挥羽扇抗群咻,风驰云合围戈矛。dú huī yǔ shàn kàng qún xiū,fēng chí yún hé wéi gē máo。
桓桓许君神色定,亲把舆图作明证。huán huán xǔ jūn shén sè dìng,qīn bǎ yú tú zuò míng zhèng。
健儿突入欲甘心,拉虎批熊只手胜。jiàn ér tū rù yù gān xīn,lā hǔ pī xióng zhǐ shǒu shèng。
是时许君起大呼,幺麽鼠子敢犯吾。shì shí xǔ jūn qǐ dà hū,yāo mó shǔ zi gǎn fàn wú。
挥刀折齿前令胡,吾能杀汝如腐雏。huī dāo zhé chǐ qián lìng hú,wú néng shā rǔ rú fǔ chú。
广福桥头故吾士,赫赫鬼神可欺乎?朝廷威行九州外,尔等跳踉行尽屠。guǎng fú qiáo tóu gù wú shì,hè hè guǐ shén kě qī hū?cháo tíng wēi xíng jiǔ zhōu wài,ěr děng tiào liáng xíng jǐn tú。
万夫垂头齿打舌,旗卷枪抛各求穴。wàn fū chuí tóu chǐ dǎ shé,qí juǎn qiāng pāo gè qiú xué。
鞠躬谢罪辞咿嚘,彼何人哉平远侯。jū gōng xiè zuì cí yī yōu,bǐ hé rén zāi píng yuǎn hóu。
立石巍然峙坳头,我疆尔界标千秋。lì shí wēi rán zhì ào tóu,wǒ jiāng ěr jiè biāo qiān qiū。
吾闻汾阳王,入卤惟单骑。wú wén fén yáng wáng,rù lǔ wéi dān qí。
昌黎书生耳,镇州强不避。chāng lí shū shēng ěr,zhèn zhōu qiáng bù bì。
为国焉能更爱身,浑身是胆发乎义。wèi guó yān néng gèng ài shēn,hún shēn shì dǎn fā hū yì。
懦夫畏贼掩耳奔,不惜巾帼羞三军。nuò fū wèi zéi yǎn ěr bēn,bù xī jīn guó xiū sān jūn。
天下英雄竟谁是,千载而下乃见今许君。tiān xià yīng xióng jìng shuí shì,qiān zài ér xià nǎi jiàn jīn xǔ jūn。
许君老友曰李子,慨然奋笔识终始。xǔ jūn lǎo yǒu yuē lǐ zi,kǎi rán fèn bǐ shí zhōng shǐ。
发难能令壮士惊,折冲足雪鲰生耻。fā nán néng lìng zhuàng shì jīng,zhé chōng zú xuě zōu shēng chǐ。
此事此辞炳日星,我欲大书千本与万本,张之凡百有位庭。cǐ shì cǐ cí bǐng rì xīng,wǒ yù dà shū qiān běn yǔ wàn běn,zhāng zhī fán bǎi yǒu wèi tíng。

兰芽云吟山房作

顾成志

素心渺何许,不见一年矣。sù xīn miǎo hé xǔ,bù jiàn yī nián yǐ。
春风落阶前,陈根发泥底。chūn fēng luò jiē qián,chén gēn fā ní dǐ。
有如思故人,忽得书一纸。yǒu rú sī gù rén,hū dé shū yī zhǐ。
感此芳讯难,欣然愿觏止。gǎn cǐ fāng xùn nán,xīn rán yuàn gòu zhǐ。
敷荣不求媚,迟迟若有俟。fū róng bù qiú mèi,chí chí ruò yǒu qí。
烦尔种花翁,晨夕候之子。fán ěr zhǒng huā wēng,chén xī hòu zhī zi。