古诗词

齐己

谢西川昙域大师玉箸篆书

齐己

玉箸真文久不兴,李斯传到李阳冰。yù zhù zhēn wén jiǔ bù xīng,lǐ sī chuán dào lǐ yáng bīng。
正悲千载无来者,果见僧中有个僧。zhèng bēi qiān zài wú lái zhě,guǒ jiàn sēng zhōng yǒu gè sēng。

偶作寄王秘书

齐己

七丝湘水秋深夜,五字河桥日暮时。qī sī xiāng shuǐ qiū shēn yè,wǔ zì hé qiáo rì mù shí。
借问秘书郎此意,静弹高咏有谁知。jiè wèn mì shū láng cǐ yì,jìng dàn gāo yǒng yǒu shuí zhī。

谢人惠纸

齐己

烘焙几工成晓雪,轻明百幅叠春冰。hōng bèi jǐ gōng chéng xiǎo xuě,qīng míng bǎi fú dié chūn bīng。
何消才子题诗外,分与能书贝叶僧。hé xiāo cái zi tí shī wài,fēn yǔ néng shū bèi yè sēng。

答文胜大师清柱书

齐己

才把文章干圣主,便承恩泽换禅衣。cái bǎ wén zhāng gàn shèng zhǔ,biàn chéng ēn zé huàn chán yī。
应嫌六祖传空衲,只向曹溪求息机。yīng xián liù zǔ chuán kōng nà,zhǐ xiàng cáo xī qiú xī jī。

寄怀曾口寺文英大师

齐己

著紫袈裟名已贵,吟红菡萏价兼高。zhù zǐ jiā shā míng yǐ guì,yín hóng hàn dàn jià jiān gāo。
秋风曾忆西游处,门对平湖满白涛。qiū fēng céng yì xī yóu chù,mén duì píng hú mǎn bái tāo。

怀道林寺道友

齐己

四绝堂前万木秋,碧参差影压湘流。sì jué táng qián wàn mù qiū,bì cān chà yǐng yā xiāng liú。
闲思宋杜题诗板,一日凭栏到夜休。xián sī sòng dù tí shī bǎn,yī rì píng lán dào yè xiū。

辞主人绝句四首放鹤

齐己

华亭来复去芝田,丹顶霜毛性可怜。huá tíng lái fù qù zhī tián,dān dǐng shuāng máo xìng kě lián。
纵与乘轩终误主,不如还放却辽天。zòng yǔ chéng xuān zhōng wù zhǔ,bù rú hái fàng què liáo tiān。

辞主人绝句四首放猿

齐己

堪忆春云十二峰,野桃山杏摘香红。kān yì chūn yún shí èr fēng,yě táo shān xìng zhāi xiāng hóng。
王孙可念愁金锁,从放断肠明月中。wáng sūn kě niàn chóu jīn suǒ,cóng fàng duàn cháng míng yuè zhōng。

对菊

齐己

无艳无妖别有香,栽多不为待重阳。wú yàn wú yāo bié yǒu xiāng,zāi duō bù wèi dài zhòng yáng。
莫嫌醒眼相看过,却是真心爱澹黄。mò xián xǐng yǎn xiāng kàn guò,què shì zhēn xīn ài dàn huáng。

闭门

齐己

正是闭门争合闭,大家开处不须开。zhèng shì bì mén zhēng hé bì,dà jiā kāi chù bù xū kāi。
还防朗月清风夜,有个诗人相访来。hái fáng lǎng yuè qīng fēng yè,yǒu gè shī rén xiāng fǎng lái。

勉送吴国三五新戒归

齐己

法王遗制付仁王,难得难持劫数长。fǎ wáng yí zhì fù rén wáng,nán dé nán chí jié shù zhǎng。
努力只须坚守护,三千八万是垣墙。nǔ lì zhǐ xū jiān shǒu hù,sān qiān bā wàn shì yuán qiáng。

夏日寄清溪道者

齐己

老病不能求药饵,朝昏只是但焚烧。lǎo bìng bù néng qiú yào ěr,cháo hūn zhǐ shì dàn fén shāo。
不知谁为收灰骨,垒石栽松傍寺桥。bù zhī shuí wèi shōu huī gǔ,lěi shí zāi sōng bàng sì qiáo。

送惠空北游

齐己

君向岘山游圣境,我将何以记多才。jūn xiàng xiàn shān yóu shèng jìng,wǒ jiāng hé yǐ jì duō cái。
叮咛堕泪碑前过,写取斯文寄我来。dīng níng duò lèi bēi qián guò,xiě qǔ sī wén jì wǒ lái。

寄怀归州马判官

齐己

三年为倅兴何长,归计应多事少忙。sān nián wèi cuì xīng hé zhǎng,guī jì yīng duō shì shǎo máng。
又见秋风霜裛树,满山椒熟水云香。yòu jiàn qiū fēng shuāng yì shù,mǎn shān jiāo shú shuǐ yún xiāng。

观荷叶露珠

齐己

霏微晓露成珠颗,宛转田田未有风。fēi wēi xiǎo lù chéng zhū kē,wǎn zhuǎn tián tián wèi yǒu fēng。
任器方圆性终在,不妨翻覆落池中。rèn qì fāng yuán xìng zhōng zài,bù fáng fān fù luò chí zhōng。

苦热怀玉泉寺寄仁上人

齐己

火云如烧接苍梧,原野烟连大泽枯。huǒ yún rú shāo jiē cāng wú,yuán yě yān lián dà zé kū。
谩费葛衫葵扇力,争禁泉石润肌肤。mán fèi gé shān kuí shàn lì,zhēng jìn quán shí rùn jī fū。

观盆池白莲

齐己

素萼金英喷露开,倚风凝立独徘徊。sù è jīn yīng pēn lù kāi,yǐ fēng níng lì dú pái huái。
应思潋滟秋池底,更有归天伴侣来。yīng sī liàn yàn qiū chí dǐ,gèng yǒu guī tiān bàn lǚ lái。

答长沙丁秀才书

齐己

月月便车奔帝阙,年年贡士过荆台。yuè yuè biàn chē bēn dì quē,nián nián gòng shì guò jīng tái。
如何三度槐花落,未见故人携卷来。rú hé sān dù huái huā luò,wèi jiàn gù rén xié juǎn lái。

戒小师

齐己

不肯吟诗不听经,禅宗异岳懒游行。bù kěn yín shī bù tīng jīng,chán zōng yì yuè lǎn yóu xíng。
他年白首当人问,将底言谈对后生。tā nián bái shǒu dāng rén wèn,jiāng dǐ yán tán duì hòu shēng。

题旧拄杖

齐己

亲采匡庐瀑布西,层崖悬壁更安梯。qīn cǎi kuāng lú pù bù xī,céng yá xuán bì gèng ān tī。
携行三十年吟伴,未有诗人□□□。xié xíng sān shí nián yín bàn,wèi yǒu shī rén。