古诗词

刘威

早春

刘威

晓来庭户外,草树似依依。xiǎo lái tíng hù wài,cǎo shù shì yī yī。
一夜东风起,万山春色归。yī yè dōng fēng qǐ,wàn shān chūn sè guī。
冰消泉派动,日暖露珠晞。bīng xiāo quán pài dòng,rì nuǎn lù zhū xī。
已酝看花酒,娇莺莫预飞。yǐ yùn kàn huā jiǔ,jiāo yīng mò yù fēi。

伤春感怀

刘威

花飞惜不得,年长更堪悲。huā fēi xī bù dé,nián zhǎng gèng kān bēi。
春尽有归日,老来无去时。chūn jǐn yǒu guī rì,lǎo lái wú qù shí。
风前千片雪,镜里数茎丝。fēng qián qiān piàn xuě,jìng lǐ shù jīng sī。
肠断青山暮,独攀杨柳枝。cháng duàn qīng shān mù,dú pān yáng liǔ zhī。

闰三月

刘威

三年皆一闰,此闰胜常时。sān nián jiē yī rùn,cǐ rùn shèng cháng shí。
莫怪花开晚,都缘春尽迟。mò guài huā kāi wǎn,dōu yuán chūn jǐn chí。
节分炎气近,律应蕙风移。jié fēn yán qì jìn,lǜ yīng huì fēng yí。
梦得成胡蝶,芳菲幸不遗。mèng dé chéng hú dié,fāng fēi xìng bù yí。

早秋游湖上亭

刘威

危亭秋尚早,野思已无穷。wēi tíng qiū shàng zǎo,yě sī yǐ wú qióng。
竹叶一尊酒,荷香四座风。zhú yè yī zūn jiǔ,hé xiāng sì zuò fēng。
晓烟孤屿外,归鸟夕阳中。xiǎo yān gū yǔ wài,guī niǎo xī yáng zhōng。
渐爱湖光冷,移舟月满空。jiàn ài hú guāng lěng,yí zhōu yuè mǎn kōng。

宿渔家

刘威

竹屋清江上,风烟四五家。zhú wū qīng jiāng shàng,fēng yān sì wǔ jiā。
水园分芰叶,邻界认芦花。shuǐ yuán fēn jì yè,lín jiè rèn lú huā。
雨到鱼翻浪,洲回鸟傍沙。yǔ dào yú fān làng,zhōu huí niǎo bàng shā。
月明何处去,片片席帆斜。yuè míng hé chù qù,piàn piàn xí fān xié。

旅中早秋

刘威

金威生止水,爽气遍遥空。jīn wēi shēng zhǐ shuǐ,shuǎng qì biàn yáo kōng。
草色萧条路,槐花零落风。cǎo sè xiāo tiáo lù,huái huā líng luò fēng。
夜来万里月,觉后一声鸿。yè lái wàn lǐ yuè,jué hòu yī shēng hóng。
莫问前程事,飒然沙上蓬。mò wèn qián chéng shì,sà rán shā shàng péng。

早秋西归有怀

刘威

求归方有计,惜别更堪愁。qiú guī fāng yǒu jì,xī bié gèng kān chóu。
上马江城暮,出郊山戍秋。shàng mǎ jiāng chéng mù,chū jiāo shān shù qiū。
暗销何限事,白尽去年头。àn xiāo hé xiàn shì,bái jǐn qù nián tóu。
莫怪频惆怅,异乡难再游。mò guài pín chóu chàng,yì xiāng nán zài yóu。

冬夜旅怀

刘威

寒窗危竹枕,月过半床阴。hán chuāng wēi zhú zhěn,yuè guò bàn chuáng yīn。
嫩叶不归梦,晴虫成苦吟。nèn yè bù guī mèng,qíng chóng chéng kǔ yín。
酒无通夜力,事满五更心。jiǔ wú tōng yè lì,shì mǎn wǔ gèng xīn。
寂寞谁相似,残灯与素琴。jì mò shuí xiāng shì,cán dēng yǔ sù qín。

塞上作

刘威

萧萧陇水侧,落日客愁中。xiāo xiāo lǒng shuǐ cè,luò rì kè chóu zhōng。
古塞一声笛,长沙千里风。gǔ sāi yī shēng dí,zhǎng shā qiān lǐ fēng。
鸟无栖息处,人爱战争功。niǎo wú qī xī chù,rén ài zhàn zhēng gōng。
数夜城头月,弯弯如引弓。shù yè chéng tóu yuè,wān wān rú yǐn gōng。

秋日寄陈景孚秀才

刘威

征车日已远,物候尚凄凄。zhēng chē rì yǐ yuǎn,wù hòu shàng qī qī。
风叶青桐落,露花红槿低。fēng yè qīng tóng luò,lù huā hóng jǐn dī。
心随秦国远,梦到楚山迷。xīn suí qín guó yuǎn,mèng dào chǔ shān mí。
却恨衔芦雁,秋飞不向西。què hèn xián lú yàn,qiū fēi bù xiàng xī。

冬日送友人西归

刘威

北风吹别思,杳杳度云山。běi fēng chuī bié sī,yǎo yǎo dù yún shān。
满望是归处,一生犹未闲。mǎn wàng shì guī chù,yī shēng yóu wèi xián。
知音方见誉,浮宦久相关。zhī yīn fāng jiàn yù,fú huàn jiǔ xiāng guān。
空有心如月,同居千里还。kōng yǒu xīn rú yuè,tóng jū qiān lǐ hái。

感寓

刘威

海竭山移岁月深,分明齐得世人心。hǎi jié shān yí suì yuè shēn,fēn míng qí dé shì rén xīn。
颜回徒恨少成古,彭祖何曾老至今。yán huí tú hèn shǎo chéng gǔ,péng zǔ hé céng lǎo zhì jīn。
须向道中平贵贱,还从限内任浮沉。xū xiàng dào zhōng píng guì jiàn,hái cóng xiàn nèi rèn fú chén。
他年免似骊山鬼,信有蓬莱不可寻。tā nián miǎn shì lí shān guǐ,xìn yǒu péng lái bù kě xún。

七夕

刘威

乌鹊桥成上界通,千秋灵会此宵同。wū què qiáo chéng shàng jiè tōng,qiān qiū líng huì cǐ xiāo tóng。
云收喜气星楼晓,香拂轻尘玉殿空。yún shōu xǐ qì xīng lóu xiǎo,xiāng fú qīng chén yù diàn kōng。
翠辇不行青草路,金銮徒候白榆风。cuì niǎn bù xíng qīng cǎo lù,jīn luán tú hòu bái yú fēng。
彩盘花阁无穷意,只在游丝一缕中。cǎi pán huā gé wú qióng yì,zhǐ zài yóu sī yī lǚ zhōng。

晚春陪王员外东塘游宴

刘威

水绿山青春日长,政成因暇泛回塘。shuǐ lǜ shān qīng chūn rì zhǎng,zhèng chéng yīn xiá fàn huí táng。
初移柳岸笙歌合,欲过蘋洲罗绮香。chū yí liǔ àn shēng gē hé,yù guò píng zhōu luó qǐ xiāng。
共济已惊依玉树,随流还许醉金觞。gòng jì yǐ jīng yī yù shù,suí liú hái xǔ zuì jīn shāng。
一声画角严城暮,云雨分时满路光。yī shēng huà jiǎo yán chéng mù,yún yǔ fēn shí mǎn lù guāng。

游东湖黄处士园林

刘威

偶向东湖更向东,数声鸡犬翠微中。ǒu xiàng dōng hú gèng xiàng dōng,shù shēng jī quǎn cuì wēi zhōng。
遥知杨柳是门处,似隔芙蓉无路通。yáo zhī yáng liǔ shì mén chù,shì gé fú róng wú lù tōng。
樵客出来山带雨,渔舟过去水生风。qiáo kè chū lái shān dài yǔ,yú zhōu guò qù shuǐ shēng fēng。
物情多与闲相称,所恨求安计不同。wù qíng duō yǔ xián xiāng chēng,suǒ hèn qiú ān jì bù tóng。

题许子正处士新池

刘威

坐爱风尘日已西,功成得与化工齐。zuò ài fēng chén rì yǐ xī,gōng chéng dé yǔ huà gōng qí。
巧分孤岛思何远,欲似五湖心易迷。qiǎo fēn gū dǎo sī hé yuǎn,yù shì wǔ hú xīn yì mí。
渐有野禽来试水,又怜春草自侵堤。jiàn yǒu yě qín lái shì shuǐ,yòu lián chūn cǎo zì qīn dī。
那堪更到芙蓉拆,晚夕香联桃李蹊。nà kān gèng dào fú róng chāi,wǎn xī xiāng lián táo lǐ qī。

旅怀

刘威

物态人心渐渺茫,十年徒学钓沧浪。wù tài rén xīn jiàn miǎo máng,shí nián tú xué diào cāng làng。
老将何面还吾土,梦有惊魂在楚乡。lǎo jiāng hé miàn hái wú tǔ,mèng yǒu jīng hún zài chǔ xiāng。
自是一身嫌苟合,谁怜今日欲佯狂。zì shì yī shēn xián gǒu hé,shuí lián jīn rì yù yáng kuáng。
无名无位却无事,醉落乌纱卧夕阳。wú míng wú wèi què wú shì,zuì luò wū shā wò xī yáng。

早秋归

刘威

数口飘零身未回,梦魂遥断越王台。shù kǒu piāo líng shēn wèi huí,mèng hún yáo duàn yuè wáng tái。
家书欲寄雁飞远,客恨正深秋又来。jiā shū yù jì yàn fēi yuǎn,kè hèn zhèng shēn qiū yòu lái。
风解绿杨三署冷,月当银汉四山开。fēng jiě lǜ yáng sān shǔ lěng,yuè dāng yín hàn sì shān kāi。
茫茫归路在何处,砧杵一声心已摧。máng máng guī lù zài hé chù,zhēn chǔ yī shēng xīn yǐ cuī。

欧阳示新诗因贻四韵

刘威

冲戛瑶琼得至音,数篇清越应南金。chōng jiá yáo qióng dé zhì yīn,shù piān qīng yuè yīng nán jīn。
都由苦思无休日,已证前贤不到心。dōu yóu kǔ sī wú xiū rì,yǐ zhèng qián xián bù dào xīn。
风入寒松声自古,水归沧海意皆深。fēng rù hán sōng shēng zì gǔ,shuǐ guī cāng hǎi yì jiē shēn。
欲知字字惊神鬼,一气秋时试夜吟。yù zhī zì zì jīng shén guǐ,yī qì qiū shí shì yè yín。

尉迟将军

刘威

天仗拥门希授钺,重臣入梦岂安金。tiān zhàng yōng mén xī shòu yuè,zhòng chén rù mèng qǐ ān jīn。
江河定后威风在,社稷危来寄托深。jiāng hé dìng hòu wēi fēng zài,shè jì wēi lái jì tuō shēn。
扶病暂将弓试力,感恩重与剑论心。fú bìng zàn jiāng gōng shì lì,gǎn ēn zhòng yǔ jiàn lùn xīn。
明妃若遇英雄世,青冢何由怨陆沈。míng fēi ruò yù yīng xióng shì,qīng zhǒng hé yóu yuàn lù shěn。
2212