古诗词

刘庭琦

咏木槿树题武进文明府厅

刘庭琦

物情良可见,人事不胜悲。wù qíng liáng kě jiàn,rén shì bù shèng bēi。
莫恃朝荣好,君看暮落时。mò shì cháo róng hǎo,jūn kàn mù luò shí。

铜雀台

刘庭琦

铜台宫观委灰尘,魏主园林漳水滨。tóng tái gōng guān wěi huī chén,wèi zhǔ yuán lín zhāng shuǐ bīn。
即今西望犹堪思,况复当时歌舞人。jí jīn xī wàng yóu kān sī,kuàng fù dāng shí gē wǔ rén。

从军

刘庭琦

朔风吹寒塞,胡沙千万里。shuò fēng chuī hán sāi,hú shā qiān wàn lǐ。
阵云出岱山,孤月生海水。zhèn yún chū dài shān,gū yuè shēng hǎi shuǐ。
决胜方求敌,衔恩本轻死。jué shèng fāng qiú dí,xián ēn běn qīng sǐ。
萧萧牧马鸣,中夜拔剑起。xiāo xiāo mù mǎ míng,zhōng yè bá jiàn qǐ。

奉和圣制瑞雪篇

刘庭琦

紫宸飞雪晓裴回,层阁重门雪照开。zǐ chén fēi xuě xiǎo péi huí,céng gé zhòng mén xuě zhào kāi。
九衢皛耀浮埃尽,千品差池贽帛来。jiǔ qú xiǎo yào fú āi jǐn,qiān pǐn chà chí zhì bó lái。
何处田中非种玉,谁家院里不生梅?hé chù tián zhōng fēi zhǒng yù,shuí jiā yuàn lǐ bù shēng méi?
埋云翳景无穷已,因风落地吹还起。mái yún yì jǐng wú qióng yǐ,yīn fēng luò dì chuī hái qǐ。
先过翡翠宝房中,转入鸳鸯金殿里。xiān guò fěi cuì bǎo fáng zhōng,zhuǎn rù yuān yāng jīn diàn lǐ。
美人含笑出联翩,艳逸相轻斗容止。měi rén hán xiào chū lián piān,yàn yì xiāng qīng dòu róng zhǐ。
罗衣点著浑是花,玉手抟来半成水。luó yī diǎn zhù hún shì huā,yù shǒu tuán lái bàn chéng shuǐ。
奕奕纷纷何所如,顿忆杨园二月初。yì yì fēn fēn hé suǒ rú,dùn yì yáng yuán èr yuè chū。
羞同班女高秋扇,欲照明王乙夜书。xiū tóng bān nǚ gāo qiū shàn,yù zhào míng wáng yǐ yè shū。
姑射山中符圣寿,芙蓉阙下降神车。gū shè shān zhōng fú shèng shòu,fú róng quē xià jiàng shén chē。
愿随睿泽流无限,长报丰年贵有馀。yuàn suí ruì zé liú wú xiàn,zhǎng bào fēng nián guì yǒu yú。