古诗词

薛能

野园

薛能

野园无鼓又无旗,鞍马传杯用柳枝。yě yuán wú gǔ yòu wú qí,ān mǎ chuán bēi yòng liǔ zhī。
娇养翠娥无怕惧,插人头上任风吹。jiāo yǎng cuì é wú pà jù,chā rén tóu shàng rèn fēng chuī。

郊亭

薛能

郊亭宴罢欲回车,满郭传呼调角初。jiāo tíng yàn bà yù huí chē,mǎn guō chuán hū diào jiǎo chū。
尚拥笙歌归未得,笑娥扶著醉尚书。shàng yōng shēng gē guī wèi dé,xiào é fú zhù zuì shàng shū。

老僧

薛能

清瘦形容八十馀,匏悬篱落似村居。qīng shòu xíng róng bā shí yú,páo xuán lí luò shì cūn jū。
劝师莫羡人间有,幸是元无免破除。quàn shī mò xiàn rén jiān yǒu,xìng shì yuán wú miǎn pò chú。

僧窗

薛能

不悟时机滞有馀,近来为事更乖疏。bù wù shí jī zhì yǒu yú,jìn lái wèi shì gèng guāi shū。
朱轮皂盖蹉跎尽,犹爱明窗好读书。zhū lún zào gài cuō tuó jǐn,yóu ài míng chuāng hǎo dú shū。

题平等院

薛能

十里城中一院僧,各持巾钵事南能。shí lǐ chéng zhōng yī yuàn sēng,gè chí jīn bō shì nán néng。
还应笑我功名客,未解嫌官学大乘。hái yīng xiào wǒ gōng míng kè,wèi jiě xián guān xué dà chéng。

影灯夜二首

薛能

偃王灯塔古徐州,二十年来乐事休。yǎn wáng dēng tǎ gǔ xú zhōu,èr shí nián lái lè shì xiū。
此日将军心似海,四更身领万人游。cǐ rì jiāng jūn xīn shì hǎi,sì gèng shēn lǐng wàn rén yóu。

影灯夜二首

薛能

十万军城百万灯,酥油香暖夜如烝。shí wàn jūn chéng bǎi wàn dēng,sū yóu xiāng nuǎn yè rú zhēng。
红妆满地烟光好,只恐笙歌引上升。hóng zhuāng mǎn dì yān guāng hǎo,zhǐ kǒng shēng gē yǐn shàng shēng。

许州旌节到作

薛能

两地旌旗拥一身,半缘伤旧半荣新。liǎng dì jīng qí yōng yī shēn,bàn yuán shāng jiù bàn róng xīn。
州人若忆将军面,写取雕堂报国真。zhōu rén ruò yì jiāng jūn miàn,xiě qǔ diāo táng bào guó zhēn。

重游通波亭

薛能

十年抛掷故园花,最忆红桃竹外斜。shí nián pāo zhì gù yuán huā,zuì yì hóng táo zhú wài xié。
此日郊亭心乍喜,败榆芳草似还家。cǐ rì jiāo tíng xīn zhà xǐ,bài yú fāng cǎo shì hái jiā。

戏舸

薛能

远舸冲开一路萍,岸傍偷上小茅亭。yuǎn gě chōng kāi yī lù píng,àn bàng tōu shàng xiǎo máo tíng。
游人莫觅杯盘分,此地才应聚德星。yóu rén mò mì bēi pán fēn,cǐ dì cái yīng jù dé xīng。

偶题

薛能

到处吟兼上马吟,总无愁恨自伤心。dào chù yín jiān shàng mǎ yín,zǒng wú chóu hèn zì shāng xīn。
无端梦得钧天乐,尽觉宫商不是音。wú duān mèng dé jūn tiān lè,jǐn jué gōng shāng bù shì yīn。

折杨柳十首其七

薛能

和风烟树九重城,夹路春阴十万营。hé fēng yān shù jiǔ zhòng chéng,jiā lù chūn yīn shí wàn yíng。
唯向边头不堪望,一株憔悴少人行。wéi xiàng biān tóu bù kān wàng,yī zhū qiáo cuì shǎo rén xíng。

题于公花园

薛能

含桃庄主后园深,繁实初成静扫阴。hán táo zhuāng zhǔ hòu yuán shēn,fán shí chū chéng jìng sǎo yīn。
若使明年花可待,应须恼破事花心。ruò shǐ míng nián huā kě dài,yīng xū nǎo pò shì huā xīn。

登城

薛能

偶作闲身上古城,路人遥望不相惊。ǒu zuò xián shēn shàng gǔ chéng,lù rén yáo wàng bù xiāng jīng。
无端将吏逡巡至,又作都头一队行。wú duān jiāng lì qūn xún zhì,yòu zuò dōu tóu yī duì xíng。

好客

薛能

好客连宵在醉乡,蜡烟红暖胜春光。hǎo kè lián xiāo zài zuì xiāng,là yān hóng nuǎn shèng chūn guāng。
谁人肯信山僧语,寒雨唯煎治气汤。shuí rén kěn xìn shān sēng yǔ,hán yǔ wéi jiān zhì qì tāng。

赠普恭禅师

薛能

一日迢迢每一餐,我心难伏我无难。yī rì tiáo tiáo měi yī cān,wǒ xīn nán fú wǒ wú nán。
南檐十月绳床暖,背卷真经向日看。nán yán shí yuè shéng chuáng nuǎn,bèi juǎn zhēn jīng xiàng rì kàn。

赠无表禅师

薛能

笠戴圆阴楚地棕,磬敲清响蜀山铜。lì dài yuán yīn chǔ dì zōng,qìng qiāo qīng xiǎng shǔ shān tóng。
秋来说偈寅朝殿,爽爽杨枝满手风。qiū lái shuō jì yín cháo diàn,shuǎng shuǎng yáng zhī mǎn shǒu fēng。

彭门偶题

薛能

淮王西舍固非夫,柳恽偏州未是都。huái wáng xī shě gù fēi fū,liǔ yùn piān zhōu wèi shì dōu。
直到春秋诸列国,拥旄才子也应无。zhí dào chūn qiū zhū liè guó,yōng máo cái zi yě yīng wú。

嘲赵璘其一

薛能

巡关每傍摴蒲局,望月还登乞巧楼。xún guān měi bàng chū pú jú,wàng yuè hái dēng qǐ qiǎo lóu。
第一莫教娇太过,缘人衣带上人头。dì yī mò jiào jiāo tài guò,yuán rén yī dài shàng rén tóu。

铜雀台

薛能

魏帝当时铜雀台,黄花深映棘丛开。wèi dì dāng shí tóng què tái,huáng huā shēn yìng jí cóng kāi。
人生富贵须回首,此地岂无歌舞来。rén shēng fù guì xū huí shǒu,cǐ dì qǐ wú gē wǔ lái。