古诗词

魏奉古

奉酬韦祭酒偶游龙门北溪忽怀骊山别业因以言志示弟淑奉呈诸大僚之作

魏奉古

有美朝为贵,幽寻地自偏。yǒu měi cháo wèi guì,yōu xún dì zì piān。
践临伊水汭,想望灞池边。jiàn lín yī shuǐ ruì,xiǎng wàng bà chí biān。
是遇皆新赏,兹游若旧年。shì yù jiē xīn shǎng,zī yóu ruò jiù nián。
藤萝隐路接,杨柳御沟联。téng luó yǐn lù jiē,yáng liǔ yù gōu lián。
道惬神情王,机忘俗理捐。dào qiè shén qíng wáng,jī wàng sú lǐ juān。
遂初诚已重,兼济实为贤。suì chū chéng yǐ zhòng,jiān jì shí wèi xián。
迹是东山恋,心惟北阙悬。jì shì dōng shān liàn,xīn wéi běi quē xuán。
顾惭经拾紫,多谢赋思玄。gù cán jīng shí zǐ,duō xiè fù sī xuán。
未躧中林步,空承丽藻传。wèi xǐ zhōng lín bù,kōng chéng lì zǎo chuán。
阳春和已寡,扣寂竟徒然。yáng chūn hé yǐ guǎ,kòu jì jìng tú rán。

长门怨

魏奉古

长安桂殿倚空城,每至黄昏愁转盈。zhǎng ān guì diàn yǐ kōng chéng,měi zhì huáng hūn chóu zhuǎn yíng。
旧来偏得君王意,今是无端宠爱轻。jiù lái piān dé jūn wáng yì,jīn shì wú duān chǒng ài qīng。
窈窕容华为谁惜,长门一闭无行迹。yǎo tiǎo róng huá wèi shuí xī,zhǎng mén yī bì wú xíng jì。
闻道他人更可怜,悬知欲妒终无益。wén dào tā rén gèng kě lián,xuán zhī yù dù zhōng wú yì。
星移北斗露凄凄,罗幔襜襜风入闺。xīng yí běi dòu lù qī qī,luó màn chān chān fēng rù guī。
孤灯欲灭留残焰,明月初团照夜啼。gū dēng yù miè liú cán yàn,míng yuè chū tuán zhào yè tí。
向月唯须影调逐,不如畴昔同八屋。xiàng yuè wéi xū yǐng diào zhú,bù rú chóu xī tóng bā wū。
云浮雕练此城游,花缀珠衾紫台宿。yún fú diāo liàn cǐ chéng yóu,huā zhuì zhū qīn zǐ tái sù。
自从捐弃在深宫,君处芳音更不通。zì cóng juān qì zài shēn gōng,jūn chù fāng yīn gèng bù tōng。
黄金买得《长门赋》,只为寒床夜夜空。huáng jīn mǎi dé zhǎng mén fù,zhǐ wèi hán chuáng yè yè kōng。