古诗词

颜萱

送羊振文归觐桂阳

颜萱

高挂吴帆喜动容,问安归去指湘峰。gāo guà wú fān xǐ dòng róng,wèn ān guī qù zhǐ xiāng fēng。
悬鱼庭内芝兰秀,驭鹤门前薜荔封。xuán yú tíng nèi zhī lán xiù,yù hè mén qián bì lì fēng。
红旆正怜棠影茂,彩衣偏带桂香浓。hóng pèi zhèng lián táng yǐng mào,cǎi yī piān dài guì xiāng nóng。
临岐独有沾襟恋,南巷当年共化龙。lín qí dú yǒu zhān jīn liàn,nán xiàng dāng nián gòng huà lóng。

送圆载上人

颜萱

师来一世恣经行,却泛沧波问去程。shī lái yī shì zì jīng xíng,què fàn cāng bō wèn qù chéng。
心静已能防渴鹿,鼙喧时为骇长鲸。xīn jìng yǐ néng fáng kě lù,pí xuān shí wèi hài zhǎng jīng。
禅林几结金桃重,梵室重修铁瓦轻。chán lín jǐ jié jīn táo zhòng,fàn shì zhòng xiū tiě wǎ qīng。
料得还乡无别利,只应先见日华生。liào dé hái xiāng wú bié lì,zhǐ yīng xiān jiàn rì huá shēng。

过张祜处士丹阳故居

颜萱

忆昔为儿逐我兄,曾抛竹马拜先生。yì xī wèi ér zhú wǒ xiōng,céng pāo zhú mǎ bài xiān shēng。
书斋已换当时主,诗壁空题故友名。shū zhāi yǐ huàn dāng shí zhǔ,shī bì kōng tí gù yǒu míng。
岂是争权留怨敌,可怜当路尽公卿。qǐ shì zhēng quán liú yuàn dí,kě lián dāng lù jǐn gōng qīng。
柴扉草屋无人问,犹向荒田责地征。chái fēi cǎo wū wú rén wèn,yóu xiàng huāng tián zé dì zhēng。