古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
庞蕴
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
诗偈
唐
:
庞蕴
余有一宝剑,非是世间铁。
yú yǒu yī bǎo jiàn,fēi shì shì jiān tiě。
成来更不磨,晶晶白如雪。
chéng lái gèng bù mó,jīng jīng bái rú xuě。
气冲浮云散,光照三千彻。
qì chōng fú yún sàn,guāng zhào sān qiān chè。
吼作狮子声,百兽皆脑裂。
hǒu zuò shī zi shēng,bǎi shòu jiē nǎo liè。
外国尽归降,众生悉磨灭。
wài guó jǐn guī jiàng,zhòng shēng xī mó miè。
灭已复还生,还生作金鐍。
miè yǐ fù hái shēng,hái shēng zuò jīn jué。
带将处处行,乐者即为说。
dài jiāng chù chù xíng,lè zhě jí wèi shuō。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
经体本无名,受持无色声。
jīng tǐ běn wú míng,shòu chí wú sè shēng。
心依无相理,真是《金刚经》。
xīn yī wú xiāng lǐ,zhēn shì jīn gāng jīng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
知余转般若,见余转金刚。
zhī yú zhuǎn bān ruò,jiàn yú zhuǎn jīn gāng。
合掌恭敬了,不动见空王。
hé zhǎng gōng jìng le,bù dòng jiàn kōng wáng。
亦胜身命施,亦胜坐天堂。
yì shèng shēn mìng shī,yì shèng zuò tiān táng。
亦胜五台供,亦胜求西方。
yì shèng wǔ tái gōng,yì shèng qiú xī fāng。
于住而无住,其福不可量。
yú zhù ér wú zhù,qí fú bù kě liàng。
有为如梦幻,无相契真常。
yǒu wèi rú mèng huàn,wú xiāng qì zhēn cháng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
如来大慈悲,广演波罗蜜。
rú lái dà cí bēi,guǎng yǎn bō luó mì。
了知三界苦,殷勤劝君出。
le zhī sān jiè kǔ,yīn qín quàn jūn chū。
得之不肯修,寔是顽皮物。
dé zhī bù kěn xiū,shí shì wán pí wù。
他是已成佛,汝是当成佛。
tā shì yǐ chéng fú,rǔ shì dāng chéng fú。
当成自不成,是谁之过失?
dāng chéng zì bù chéng,shì shuí zhī guò shī?
已后累劫苦,莫尤过去佛。
yǐ hòu lèi jié kǔ,mò yóu guò qù fú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
别泪成河海,骨如毗富山。
bié lèi chéng hé hǎi,gǔ rú pí fù shān。
只缘尘识法,所以遣心然。
zhǐ yuán chén shí fǎ,suǒ yǐ qiǎn xīn rán。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
谁家郎君子,开眼造地狱。
shuí jiā láng jūn zi,kāi yǎn zào dì yù。
枉法取人钱,养那一群贼。
wǎng fǎ qǔ rén qián,yǎng nà yī qún zéi。
饶伊家户大,业成出不得。
ráo yī jiā hù dà,yè chéng chū bù dé。
除非轮回满,换形偿他力。
chú fēi lún huí mǎn,huàn xíng cháng tā lì。
看君骑底驴,总是如此色。
kàn jūn qí dǐ lǘ,zǒng shì rú cǐ sè。
无事被鞭杖,有理说不得。
wú shì bèi biān zhàng,yǒu lǐ shuō bù dé。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
愚人打瓮破,求人望锢护。
yú rén dǎ wèng pò,qiú rén wàng gù hù。
恶法得钱财,布施拟补处。
è fǎ dé qián cái,bù shī nǐ bǔ chù。
物色不相当,此事无烦做。
wù sè bù xiāng dāng,cǐ shì wú fán zuò。
纵然有少福,那得地狱去。
zòng rán yǒu shǎo fú,nà dé dì yù qù。
罪福当头行,何时相值遇。
zuì fú dāng tóu xíng,hé shí xiāng zhí yù。
自本犹折却,安得有利路。
zì běn yóu zhé què,ān dé yǒu lì lù。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
一皮较一皮,孙子不如儿。
yī pí jiào yī pí,sūn zi bù rú ér。
坐禅胜读经,读经胜有为。
zuò chán shèng dú jīng,dú jīng shèng yǒu wèi。
寻文不识理,弃母养阿姨。
xún wén bù shí lǐ,qì mǔ yǎng ā yí。
阿姨是色身,阿娘是法体。
ā yí shì sè shēn,ā niáng shì fǎ tǐ。
色身是文字,法入无为理。
sè shēn shì wén zì,fǎ rù wú wèi lǐ。
文字有生灭,无相宛然尔。
wén zì yǒu shēng miè,wú xiāng wǎn rán ěr。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
佛教本无妄,句句须论实。
fú jiào běn wú wàng,jù jù xū lùn shí。
克己饶益他,俗所谓阴骘。
kè jǐ ráo yì tā,sú suǒ wèi yīn zhì。
遮莫是天王,饶君宰相侄。
zhē mò shì tiān wáng,ráo jūn zǎi xiāng zhí。
世间有贵贱,业力还同一。
shì jiān yǒu guì jiàn,yè lì hái tóng yī。
语汝富贵人,贫儿莫欺屈。
yǔ rǔ fù guì rén,pín ér mò qī qū。
习重业力成,翻覆难得出。
xí zhòng yè lì chéng,fān fù nán dé chū。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
别人终不贱,别宝终不贪。
bié rén zhōng bù jiàn,bié bǎo zhōng bù tān。
只今担铁汉,不肯博金银。
zhǐ jīn dān tiě hàn,bù kěn bó jīn yín。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
有男不肯婚,有女不肯嫁。
yǒu nán bù kěn hūn,yǒu nǚ bù kěn jià。
父子自团栾,共说无生话。
fù zi zì tuán luán,gòng shuō wú shēng huà。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
自恨己身痴,有事无人知。
zì hèn jǐ shēn chī,yǒu shì wú rén zhī。
横展两脚睡,至晓不寻思。
héng zhǎn liǎng jiǎo shuì,zhì xiǎo bù xún sī。
诸佛为我爷,我是世尊儿。
zhū fú wèi wǒ yé,wǒ shì shì zūn ér。
儿今已长大,替父为导师。
ér jīn yǐ zhǎng dà,tì fù wèi dǎo shī。
父子同宅住,寸步不相离。
fù zi tóng zhái zhù,cùn bù bù xiāng lí。
法身无相貌,世人那得知。
fǎ shēn wú xiāng mào,shì rén nà dé zhī。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
此个一群贼,生生欺主人。
cǐ gè yī qún zéi,shēng shēng qī zhǔ rén。
即今识汝也,不共汝相亲。
jí jīn shí rǔ yě,bù gòng rǔ xiāng qīn。
你若不伏我,我则处处说。
nǐ ruò bù fú wǒ,wǒ zé chù chù shuō。
教人总识汝,遣汝行路绝。
jiào rén zǒng shí rǔ,qiǎn rǔ xíng lù jué。
你若能伏我,我亦不分别。
nǐ ruò néng fú wǒ,wǒ yì bù fēn bié。
共汝同一身,永离于生灭。
gòng rǔ tóng yī shēn,yǒng lí yú shēng miè。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
四性同一舍,三身同一室。
sì xìng tóng yī shě,sān shēn tóng yī shì。
一切恶知识,总见弥陀佛。
yī qiè è zhī shí,zǒng jiàn mí tuó fú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
教君一个法,有事无处避。
jiào jūn yī gè fǎ,yǒu shì wú chù bì。
若能如理修,存本却有利。
ruò néng rú lǐ xiū,cún běn què yǒu lì。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
雾重日难出,云厚月朦胧。
wù zhòng rì nán chū,yún hòu yuè méng lóng。
有心求觅佛,昼夜用心功。
yǒu xīn qiú mì fú,zhòu yè yòng xīn gōng。
见梦言将实,闻真耳却聋。
jiàn mèng yán jiāng shí,wén zhēn ěr què lóng。
群贼当路坐,道理若为通。
qún zéi dāng lù zuò,dào lǐ ruò wèi tōng。
见性若玲珑,多求说处通。
jiàn xìng ruò líng lóng,duō qiú shuō chù tōng。
取他凡圣语,到头浑是空。
qǔ tā fán shèng yǔ,dào tóu hún shì kōng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
道是无为道,修人自有为。
dào shì wú wèi dào,xiū rén zì yǒu wèi。
假即无头数,真中实是稀。
jiǎ jí wú tóu shù,zhēn zhōng shí shì xī。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
云何为人演,离相说如如。
yún hé wèi rén yǎn,lí xiāng shuō rú rú。
心镜俱空静,无实亦无虚。
xīn jìng jù kōng jìng,wú shí yì wú xū。
心通常嘿用,出世入无馀。
xīn tōng cháng hēi yòng,chū shì rù wú yú。
梵释咸恭敬,菩萨亦同居。
fàn shì xián gōng jìng,pú sà yì tóng jū。
语是凡夫语,理合释迦书。
yǔ shì fán fū yǔ,lǐ hé shì jiā shū。
若能如是学,不枉用功夫。
ruò néng rú shì xué,bù wǎng yòng gōng fū。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
寅朝饮稀粥,饭后两束薪。
yín cháo yǐn xī zhōu,fàn hòu liǎng shù xīn。
货得二升米,支我有馀身。
huò dé èr shēng mǐ,zhī wǒ yǒu yú shēn。
身无饥火逼,安余无相神。
shēn wú jī huǒ bī,ān yú wú xiāng shén。
神安佛土净,内外绝埃尘。
shén ān fú tǔ jìng,nèi wài jué āi chén。
无间说般若,豁达启关津。
wú jiān shuō bān ruò,huō dá qǐ guān jīn。
火烧家计尽,全成无事人。
huǒ shāo jiā jì jǐn,quán chéng wú shì rén。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
圆镜朗如日,涌出无碍智。
yuán jìng lǎng rú rì,yǒng chū wú ài zhì。
梵语波罗蜜,唐家无量义。
fàn yǔ bō luó mì,táng jiā wú liàng yì。
说者说无相,离者离文字。
shuō zhě shuō wú xiāng,lí zhě lí wén zì。
但说无上道,利他还自利。
dàn shuō wú shàng dào,lì tā hái zì lì。
若能入理行,不动到如地。
ruò néng rù lǐ xíng,bù dòng dào rú dì。
缘事常区区,不如展脚睡。
yuán shì cháng qū qū,bù rú zhǎn jiǎo shuì。
AI赏析
总
202
条
«
‹
3
4
5
6
7
8
9
›
»