古诗词

陆游

自规

陆游

曲肱饮水彼何人,汝独何为厌贱贫。qū gōng yǐn shuǐ bǐ hé rén,rǔ dú hé wèi yàn jiàn pín。
大节勿污千载史,少时便尽百年身。dà jié wù wū qiān zài shǐ,shǎo shí biàn jǐn bǎi nián shēn。
图书幸可传遗业,鸡黍何妨约近邻。tú shū xìng kě chuán yí yè,jī shǔ hé fáng yuē jìn lín。
今日仲秋还小雨,剩锄麦垄待新春。jīn rì zhòng qiū hái xiǎo yǔ,shèng chú mài lǒng dài xīn chūn。

身世

陆游

身世浮沉等一沤,卧看校尉例封侯。shēn shì fú chén děng yī ōu,wò kàn xiào wèi lì fēng hóu。
青灯微火药铛夜,淡月凄风衣杵秋。qīng dēng wēi huǒ yào dāng yè,dàn yuè qī fēng yī chǔ qiū。
醉里不辞嘲兀兀,吟边时得寄悠悠。zuì lǐ bù cí cháo wù wù,yín biān shí dé jì yōu yōu。
即今老眼无开处,又向城南倚寺楼。jí jīn lǎo yǎn wú kāi chù,yòu xiàng chéng nán yǐ sì lóu。

忆昔

陆游

忆自梁州下益州,身闲处处醉红楼。yì zì liáng zhōu xià yì zhōu,shēn xián chù chù zuì hóng lóu。
早知虚起弹冠意,悔不常为秉烛游。zǎo zhī xū qǐ dàn guān yì,huǐ bù cháng wèi bǐng zhú yóu。
诗思已惭驰阵马,目光犹觉射车牛。shī sī yǐ cán chí zhèn mǎ,mù guāng yóu jué shè chē niú。
莲峰日观何时到,下看人间万里秋。lián fēng rì guān hé shí dào,xià kàn rén jiān wàn lǐ qiū。

丰岁

陆游

丰岁欢声动四邻,深秋景气粲如春。fēng suì huān shēng dòng sì lín,shēn qiū jǐng qì càn rú chūn。
羊腔酒担争迎妇,鼍鼓龙船共赛神。yáng qiāng jiǔ dān zhēng yíng fù,tuó gǔ lóng chuán gòng sài shén。
处处喜晴过甲子,家家筑屋趁庚申。chù chù xǐ qíng guò jiǎ zi,jiā jiā zhù wū chèn gēng shēn。
老翁欲伴乡闾醉,先办长衫紫领巾。lǎo wēng yù bàn xiāng lǘ zuì,xiān bàn zhǎng shān zǐ lǐng jīn。

村居

陆游

孤村浅浦近江城,西折坡陁一岭横。gū cūn qiǎn pǔ jìn jiāng chéng,xī zhé pō tuó yī lǐng héng。
墟落烟生含暮色,园林风劲作秋声。xū luò yān shēng hán mù sè,yuán lín fēng jìn zuò qiū shēng。
年丰租税无逋负,酒熟乡邻递送迎。nián fēng zū shuì wú bū fù,jiǔ shú xiāng lín dì sòng yíng。
老病愈知难报国,只将高枕送馀生。lǎo bìng yù zhī nán bào guó,zhǐ jiāng gāo zhěn sòng yú shēng。

夜赋

陆游

老人不食觉魂清,恍若身游白玉京。lǎo rén bù shí jué hún qīng,huǎng ruò shēn yóu bái yù jīng。
夜静月惊林鹊起,水凉风飐露荷倾。yè jìng yuè jīng lín què qǐ,shuǐ liáng fēng zhǎn lù hé qīng。
昏灯一点窥孤梦,画角三终转五更。hūn dēng yī diǎn kuī gū mèng,huà jiǎo sān zhōng zhuǎn wǔ gèng。
欲醉海山还懒去,且携羽扇憩青城。yù zuì hǎi shān hái lǎn qù,qiě xié yǔ shàn qì qīng chéng。

遣兴

陆游

学废文章传世少,身闲车马过门疏。xué fèi wén zhāng chuán shì shǎo,shēn xián chē mǎ guò mén shū。
壮心易尽彘肩酒,义气肯贪熊掌鱼。zhuàng xīn yì jǐn zhì jiān jiǔ,yì qì kěn tān xióng zhǎng yú。
列圣仁恩深雨露,两京宫阙尚丘墟。liè shèng rén ēn shēn yǔ lù,liǎng jīng gōng quē shàng qiū xū。
素怀华渭嗟谁问,且作狂歌楚接舆。sù huái huá wèi jiē shuí wèn,qiě zuò kuáng gē chǔ jiē yú。

学书

陆游

九月十九柿叶红,闭门学书人笑翁。jiǔ yuè shí jiǔ shì yè hóng,bì mén xué shū rén xiào wēng。
世间谁许一钱直,窗底自用十年功。shì jiān shuí xǔ yī qián zhí,chuāng dǐ zì yòng shí nián gōng。
老蔓缠松饱霜雪,瘦蛟出海拿虚空。lǎo màn chán sōng bǎo shuāng xuě,shòu jiāo chū hǎi ná xū kōng。
即今讥评何足道,后五百年言自公。jí jīn jī píng hé zú dào,hòu wǔ bǎi nián yán zì gōng。

书喜三首

陆游

水际柴荆键不开,野人相觅漫敲推。shuǐ jì chái jīng jiàn bù kāi,yě rén xiāng mì màn qiāo tuī。
寒鸦阵黑疑云过,老木声酣认雨来。hán yā zhèn hēi yí yún guò,lǎo mù shēng hān rèn yǔ lái。
酒价日低常得醉,官租时办不劳催。jiǔ jià rì dī cháng dé zuì,guān zū shí bàn bù láo cuī。
平生未省如今乐,却笑傍观误见哀。píng shēng wèi shěng rú jīn lè,què xiào bàng guān wù jiàn āi。

书喜三首

陆游

今年端的是丰穰,十里家家喜欲狂。jīn nián duān de shì fēng ráng,shí lǐ jiā jiā xǐ yù kuáng。
俗美农夫知让畔,化行蚕妇不争桑。sú měi nóng fū zhī ràng pàn,huà xíng cán fù bù zhēng sāng。
酒坊饮客朝成市,佛庙村伶夜作场。jiǔ fāng yǐn kè cháo chéng shì,fú miào cūn líng yè zuò chǎng。
身是闲人新病愈,剩移霜菊待重阳。shēn shì xián rén xīn bìng yù,shèng yí shuāng jú dài zhòng yáng。

书喜三首

陆游

满川秋穫重赪肩,拾穗儿童拥道边。mǎn chuān qiū huò zhòng chēng jiān,shí suì ér tóng yōng dào biān。
夜夜江村无吠犬,家家市步有新船。yè yè jiāng cūn wú fèi quǎn,jiā jiā shì bù yǒu xīn chuán。
夺攘不复忧山越,安乐浑疑是地仙。duó rǎng bù fù yōu shān yuè,ān lè hún yí shì dì xiān。
惟有衰翁最知达,避胡犹记建炎年。wéi yǒu shuāi wēng zuì zhī dá,bì hú yóu jì jiàn yán nián。

小饮罢行至湖塘而归

陆游

社酒真如粥面浓,朱颜顷刻换衰容。shè jiǔ zhēn rú zhōu miàn nóng,zhū yán qǐng kè huàn shuāi róng。
霜轻已觉树摇落,云起始知山叠重。shuāng qīng yǐ jué shù yáo luò,yún qǐ shǐ zhī shān dié zhòng。
梅市鱼归冲雨棹,宝林人定隔城钟。méi shì yú guī chōng yǔ zhào,bǎo lín rén dìng gé chéng zhōng。
此翁大似游僧样,炉暖窗深又过冬。cǐ wēng dà shì yóu sēng yàng,lú nuǎn chuāng shēn yòu guò dōng。

泽居

陆游

泽居仅足不求馀,旷快真同纵壑鱼。zé jū jǐn zú bù qiú yú,kuàng kuài zhēn tóng zòng hè yú。
平日酷憎蝇附骥,暮年肯作鹤乘车。píng rì kù zēng yíng fù jì,mù nián kěn zuò hè chéng chē。
齿摇但煮岷山芋,眼涩惟观胄监书。chǐ yáo dàn zhǔ mín shān yù,yǎn sè wéi guān zhòu jiān shū。
此际自应还往绝,本无心与俗人疏。cǐ jì zì yīng hái wǎng jué,běn wú xīn yǔ sú rén shū。

戊午重九

陆游

朋旧相望天一涯,登高结伴只邻家。péng jiù xiāng wàng tiān yī yá,dēng gāo jié bàn zhǐ lín jiā。
秋风自欲吹纱帽,衰鬓何曾泥菊花。qiū fēng zì yù chuī shā mào,shuāi bìn hé céng ní jú huā。
药市神仙思益部,糕盘节物记京华。yào shì shén xiān sī yì bù,gāo pán jié wù jì jīng huá。
自怜病后欢悰薄,小醉归来日未斜。zì lián bìng hòu huān cóng báo,xiǎo zuì guī lái rì wèi xié。

闲居初冬作

陆游

香碗蒲团又一新,天将闲处著闲身。xiāng wǎn pú tuán yòu yī xīn,tiān jiāng xián chù zhù xián shēn。
东窗换纸明初日,南圃移花及小春。dōng chuāng huàn zhǐ míng chū rì,nán pǔ yí huā jí xiǎo chūn。
妇女晨炊动井臼,儿童夜诵聒比邻。fù nǚ chén chuī dòng jǐng jiù,ér tóng yè sòng guā bǐ lín。
早知闾巷无穷乐,悔不终身一幅巾。zǎo zhī lǘ xiàng wú qióng lè,huǐ bù zhōng shēn yī fú jīn。

病中排闷

陆游

面骨峥嵘鬓雪新,承平版籍有遗民。miàn gǔ zhēng róng bìn xuě xīn,chéng píng bǎn jí yǒu yí mín。
心虽愿继无传学,力不能支已废身。xīn suī yuàn jì wú chuán xué,lì bù néng zhī yǐ fèi shēn。
开卷眼昏如隔雾,拥炉肺渴欲生尘。kāi juǎn yǎn hūn rú gé wù,yōng lú fèi kě yù shēng chén。
老庞亦有儿孙念,付与天公不问人。lǎo páng yì yǒu ér sūn niàn,fù yǔ tiān gōng bù wèn rén。

季秋已寒节令颇正喜而有赋

陆游

霜降今年已薄霜,菊花开亦及重阳。shuāng jiàng jīn nián yǐ báo shuāng,jú huā kāi yì jí zhòng yáng。
四时气正无愆伏,比屋年丰有盖藏。sì shí qì zhèng wú qiān fú,bǐ wū nián fēng yǒu gài cáng。
风色萧萧生麦陇,车声碌碌满鱼塘。fēng sè xiāo xiāo shēng mài lǒng,chē shēng lù lù mǎn yú táng。
老夫亦与人同乐,醉倒何妨卧道傍。lǎo fū yì yǔ rén tóng lè,zuì dào hé fáng wò dào bàng。

秋怀

陆游

形骸岁岁就枯朽,意气时时犹激昂。xíng hái suì suì jiù kū xiǔ,yì qì shí shí yóu jī áng。
水远浮鸥方浩荡,霜高残菊更芬芳。shuǐ yuǎn fú ōu fāng hào dàng,shuāng gāo cán jú gèng fēn fāng。
人皆有舌是非在,劫未成灰时世长。rén jiē yǒu shé shì fēi zài,jié wèi chéng huī shí shì zhǎng。
三百里湖行自复,子孙努力事耕桑。sān bǎi lǐ hú xíng zì fù,zi sūn nǔ lì shì gēng sāng。

初冬

陆游

志士逢秋已自伤,老人况复惜年光。zhì shì féng qiū yǐ zì shāng,lǎo rén kuàng fù xī nián guāng。
正看溪碓舂粳滑,又见山坡下麦忙。zhèng kàn xī duì chōng jīng huá,yòu jiàn shān pō xià mài máng。
桐落井床多槁叶,菊残衫袂尚馀香。tóng luò jǐng chuáng duō gǎo yè,jú cán shān mèi shàng yú xiāng。
读书有课真当勉,剩贮明膏伴夜长。dú shū yǒu kè zhēn dāng miǎn,shèng zhù míng gāo bàn yè zhǎng。

醉题

陆游

生来避世傲公卿,海内无人识姓名。shēng lái bì shì ào gōng qīng,hǎi nèi wú rén shí xìng míng。
九节筇边秋万里,长明灯下雨三更。jiǔ jié qióng biān qiū wàn lǐ,zhǎng míng dēng xià yǔ sān gèng。
心安白发何劳扫,药熟黄金固可成。xīn ān bái fā hé láo sǎo,yào shú huáng jīn gù kě chéng。
只待蓬壶赋诗罢,却来京洛看升平。zhǐ dài péng hú fù shī bà,què lái jīng luò kàn shēng píng。