古诗词

陆游

闭门二首

陆游

衰疾厌厌不易医,闭门惟与睡相宜。shuāi jí yàn yàn bù yì yī,bì mén wéi yǔ shuì xiāng yí。
狂曾忤物慵迎客,瘦不胜衣悔作诗。kuáng céng wǔ wù yōng yíng kè,shòu bù shèng yī huǐ zuò shī。
数简隐书忘世味,半瓯春茗过花时。shù jiǎn yǐn shū wàng shì wèi,bàn ōu chūn míng guò huā shí。
寂寥终岁君无诮,正是幽居一段奇。jì liáo zhōng suì jūn wú qiào,zhèng shì yōu jū yī duàn qí。

有所感

陆游

世事真成风马牛,细思愈觉此生浮。shì shì zhēn chéng fēng mǎ niú,xì sī yù jué cǐ shēng fú。
旧交散后知心少,行路难来出户愁。jiù jiāo sàn hòu zhī xīn shǎo,xíng lù nán lái chū hù chóu。
气节陵夷谁独立,文章衰坏正横流。qì jié líng yí shuí dú lì,wén zhāng shuāi huài zhèng héng liú。
鲁中狂士今安有,泪尽朱云草满丘。lǔ zhōng kuáng shì jīn ān yǒu,lèi jǐn zhū yún cǎo mǎn qiū。

湖上作

陆游

耳目聪明手足轻,应酬幽事未忘情。ěr mù cōng míng shǒu zú qīng,yīng chóu yōu shì wèi wàng qíng。
百年日向渔樵过,千里云从几席生。bǎi nián rì xiàng yú qiáo guò,qiān lǐ yún cóng jǐ xí shēng。
樽酒每招邻父共,图书时与小儿评。zūn jiǔ měi zhāo lín fù gòng,tú shū shí yǔ xiǎo ér píng。
但馀烟水无俦侣,堪笑沙鸥欲抗衡。dàn yú yān shuǐ wú chóu lǚ,kān xiào shā ōu yù kàng héng。

赏花

陆游

湖上花光何处寻,朱朱白白自成林。hú shàng huā guāng hé chù xún,zhū zhū bái bái zì chéng lín。
衰年何预伤春事,闲客犹怀爱物心。shuāi nián hé yù shāng chūn shì,xián kè yóu huái ài wù xīn。
欲堕每愁风骤起,正开却要日微阴。yù duò měi chóu fēng zhòu qǐ,zhèng kāi què yào rì wēi yīn。
兰亭禹庙平生事,一榼芳醪莫厌深。lán tíng yǔ miào píng shēng shì,yī kē fāng láo mò yàn shēn。

园庐

陆游

天假残年使荷锄,白头父子守园庐。tiān jiǎ cán nián shǐ hé chú,bái tóu fù zi shǒu yuán lú。
四朝曾遇千龄会,七世相传一束书。sì cháo céng yù qiān líng huì,qī shì xiāng chuán yī shù shū。
物理从来多倚伏,人情莫遣得亲疏。wù lǐ cóng lái duō yǐ fú,rén qíng mò qiǎn dé qīn shū。
功名自有英雄了,吾辈惟当忆遂初。gōng míng zì yǒu yīng xióng le,wú bèi wéi dāng yì suì chū。

书叹

陆游

无能自号痴顽老,尚健人惊矍铄翁。wú néng zì hào chī wán lǎo,shàng jiàn rén jīng jué shuò wēng。
未向松根藏病骨,尚寻花底醉春风。wèi xiàng sōng gēn cáng bìng gǔ,shàng xún huā dǐ zuì chūn fēng。
翩翩孤影如归鹤,冉冉流年付断蓬。piān piān gū yǐng rú guī hè,rǎn rǎn liú nián fù duàn péng。
曾谒高皇识隆准,伤心无复一人同。céng yè gāo huáng shí lóng zhǔn,shāng xīn wú fù yī rén tóng。

示子遹

陆游

敢恨吾生后圣贤,六经虽缺尚成编。gǎn hèn wú shēng hòu shèng xián,liù jīng suī quē shàng chéng biān。
本来尧舜身亲见,孰谓丘轲道不传。běn lái yáo shùn shēn qīn jiàn,shú wèi qiū kē dào bù chuán。
妙理岂求逢掖外,淳风宁在结绳前。miào lǐ qǐ qiú féng yē wài,chún fēng níng zài jié shéng qián。
此身未死还堪勉,更伴吾儿学数年。cǐ shēn wèi sǐ hái kān miǎn,gèng bàn wú ér xué shù nián。

春晚自近村归

陆游

山阴道上柳如丝,策蹇悠悠信所之。shān yīn dào shàng liǔ rú sī,cè jiǎn yōu yōu xìn suǒ zhī。
曲水已过修禊集,馀寒不减试灯时。qū shuǐ yǐ guò xiū xì jí,yú hán bù jiǎn shì dēng shí。
贫犹自力常谋醉,病不能闲日赋诗。pín yóu zì lì cháng móu zuì,bìng bù néng xián rì fù shī。
谁道茅檐苦幽独,一钩新月是相知。shuí dào máo yán kǔ yōu dú,yī gōu xīn yuè shì xiāng zhī。

书感

陆游

楚些难招去干魂,正令舌在向谁论。chǔ xiē nán zhāo qù gàn hún,zhèng lìng shé zài xiàng shuí lùn。
中分白日归攲枕,全付青春与杜门。zhōng fēn bái rì guī qī zhěn,quán fù qīng chūn yǔ dù mén。
凛凛咥人愁履虎,区区染指畏尝鼋。lǐn lǐn xì rén chóu lǚ hǔ,qū qū rǎn zhǐ wèi cháng yuán。
残年誓报嗟何有,虚负明时养老恩。cán nián shì bào jiē hé yǒu,xū fù míng shí yǎng lǎo ēn。

晨起出南堂

陆游

晓枕华胥谁唤回,下堂拽杖一悠哉。xiǎo zhěn huá xū shuí huàn huí,xià táng zhuāi zhàng yī yōu zāi。
啼鸦已逐晨光起,飞鹭初冲宿霭来。tí yā yǐ zhú chén guāng qǐ,fēi lù chū chōng sù ǎi lái。
石路少行生蔓草,柴扉多闭长莓苔。shí lù shǎo xíng shēng màn cǎo,chái fēi duō bì zhǎng méi tái。
身闲亦未全无事,检校幽花几树开。shēn xián yì wèi quán wú shì,jiǎn xiào yōu huā jǐ shù kāi。

春晚小饮

陆游

病卧虚斋一味慵,今年春事又成空。bìng wò xū zhāi yī wèi yōng,jīn nián chūn shì yòu chéng kōng。
箨龙奋迅风雷际,木笔凋零雾雨中。tuò lóng fèn xùn fēng léi jì,mù bǐ diāo líng wù yǔ zhōng。
平野草深黄犊健,断溪水长画船通。píng yě cǎo shēn huáng dú jiàn,duàn xī shuǐ zhǎng huà chuán tōng。
小儿偶得官楼酒,鲎醢鳅乾一醉同。xiǎo ér ǒu dé guān lóu jiǔ,hòu hǎi qiū qián yī zuì tóng。

残春二首

陆游

江鲚堆盘粔籹香,山家节物亦穷忙。jiāng jì duī pán jù nǚ xiāng,shān jiā jié wù yì qióng máng。
桑间葚紫蚕齐老,水面秧青麦半黄。sāng jiān rèn zǐ cán qí lǎo,shuǐ miàn yāng qīng mài bàn huáng。
语燕似催春事去,游丝不似客愁长。yǔ yàn shì cuī chūn shì qù,yóu sī bù shì kè chóu zhǎng。
乡村年少那知此,处处喧呼蹴鞠场。xiāng cūn nián shǎo nà zhī cǐ,chù chù xuān hū cù jū chǎng。

残春二首

陆游

过了清明日愈迟,年华不复在辛夷。guò le qīng míng rì yù chí,nián huá bù fù zài xīn yí。
谁知绿叶阴成处,正是青天露坐时。shuí zhī lǜ yè yīn chéng chù,zhèng shì qīng tiān lù zuò shí。
茂草满庭喧鼓吹,嫩汤出鼎试枪旗。mào cǎo mǎn tíng xuān gǔ chuī,nèn tāng chū dǐng shì qiāng qí。
衰翁敢作明年计,剩与东君惜语离。shuāi wēng gǎn zuò míng nián jì,shèng yǔ dōng jūn xī yǔ lí。

久雨初霁

陆游

两月涔涔雨不休,今年春尽尚重裘。liǎng yuè cén cén yǔ bù xiū,jīn nián chūn jǐn shàng zhòng qiú。
水深草茂群蛙怒,日出风和宿麦秋。shuǐ shēn cǎo mào qún wā nù,rì chū fēng hé sù mài qiū。
陂坏堤防谁与筑,市遥盐酪绝难求。bēi huài dī fáng shuí yǔ zhù,shì yáo yán lào jué nán qiú。
农家辛苦寻常事,卖剑方当更买牛。nóng jiā xīn kǔ xún cháng shì,mài jiàn fāng dāng gèng mǎi niú。

陆游

家近蓬莱白玉京,草堂登望不胜清。jiā jìn péng lái bái yù jīng,cǎo táng dēng wàng bù shèng qīng。
初惊野色昏昏至,已见波纹细细生。chū jīng yě sè hūn hūn zhì,yǐ jiàn bō wén xì xì shēng。
残醉顿消迎乱点,微吟渐苦入寒声。cán zuì dùn xiāo yíng luàn diǎn,wēi yín jiàn kǔ rù hán shēng。
只愁今夕虚檐滴,又对清灯梦不成。zhǐ chóu jīn xī xū yán dī,yòu duì qīng dēng mèng bù chéng。

遣兴

陆游

前岁峨冠领石渠,即今山市醉骑驴。qián suì é guān lǐng shí qú,jí jīn shān shì zuì qí lǘ。
目衰书卷研求懒,心弱诗章锻鍊疏。mù shuāi shū juǎn yán qiú lǎn,xīn ruò shī zhāng duàn liàn shū。
风雨吾庐嗟独破,齑盐每食叹无馀。fēng yǔ wú lú jiē dú pò,jī yán měi shí tàn wú yú。
灯前却有欣然处,稚子谈经屡起予。dēng qián què yǒu xīn rán chù,zhì zi tán jīng lǚ qǐ yǔ。

龟堂初暑

陆游

沦漪一曲绕茅堂,葛帔纱巾喜日长。lún yī yī qū rào máo táng,gé pèi shā jīn xǐ rì zhǎng。
多事林鸠管晴雨,依人海燕度炎凉。duō shì lín jiū guǎn qíng yǔ,yī rén hǎi yàn dù yán liáng。
深枝著子累累熟,幽草开花冉冉香。shēn zhī zhù zi lèi lèi shú,yōu cǎo kāi huā rǎn rǎn xiāng。
安得此时江海上,与君袖手看人忙。ān dé cǐ shí jiāng hǎi shàng,yǔ jūn xiù shǒu kàn rén máng。

初夏闲步村落间

陆游

薄云韬日不成晴,野水通池渐欲平。báo yún tāo rì bù chéng qíng,yě shuǐ tōng chí jiàn yù píng。
绿叶忽低知鸟立,青萍微动觉鱼行。lǜ yè hū dī zhī niǎo lì,qīng píng wēi dòng jué yú xíng。
醉游放荡初何适,睡起逍遥未易名。zuì yóu fàng dàng chū hé shì,shuì qǐ xiāo yáo wèi yì míng。
忽遇湖边隐君子,相携一笑慰馀生。hū yù hú biān yǐn jūn zi,xiāng xié yī xiào wèi yú shēng。

夜兴

陆游

鬓毛饱受雪霜侵,一褐萧条寄故林。bìn máo bǎo shòu xuě shuāng qīn,yī hè xiāo tiáo jì gù lín。
檐雨滴回羁枕梦,城笳唤起塞垣心。yán yǔ dī huí jī zhěn mèng,chéng jiā huàn qǐ sāi yuán xīn。
平生耻露囊中颖,垂老甘同爨下琴。píng shēng chǐ lù náng zhōng yǐng,chuí lǎo gān tóng cuàn xià qín。
灯烬欲残看瘦影,不妨袖手坐愔愔。dēng jìn yù cán kàn shòu yǐng,bù fáng xiù shǒu zuò yīn yīn。

命驾

陆游

命驾清晨出射堂,筇枝羽扇受微凉。mìng jià qīng chén chū shè táng,qióng zhī yǔ shàn shòu wēi liáng。
鸦将数子窥苔井,桐引新枝出粉墙。yā jiāng shù zi kuī tái jǐng,tóng yǐn xīn zhī chū fěn qiáng。
岸帻影边茶正熟,投壶声里日初长。àn zé yǐng biān chá zhèng shú,tóu hú shēng lǐ rì chū zhǎng。
兴阑却蹋湖堤去,十里山花满袖香。xīng lán què tà hú dī qù,shí lǐ shān huā mǎn xiù xiāng。