古诗词

陆游

八十三吟

陆游

石帆山下白头人,八十三回见草春。shí fān shān xià bái tóu rén,bā shí sān huí jiàn cǎo chūn。
自爱安闲忘寂寞,天将强健报清贫。zì ài ān xián wàng jì mò,tiān jiāng qiáng jiàn bào qīng pín。
枯桐已爨宁求识,弊帚当捐却自珍。kū tóng yǐ cuàn níng qiú shí,bì zhǒu dāng juān què zì zhēn。
桑苎家风君勿笑,它年犹得作茶神。sāng zhù jiā fēng jūn wù xiào,tā nián yóu dé zuò chá shén。

小园花盛开

陆游

厌住愁城徙醉乡,春风也肯到山房。yàn zhù chóu chéng xǐ zuì xiāng,chūn fēng yě kěn dào shān fáng。
鸭头绿涨池平岸,猩血红深杏出墙。yā tóu lǜ zhǎng chí píng àn,xīng xuè hóng shēn xìng chū qiáng。
淡薄相遭心已懒,修行无力梦犹狂。dàn báo xiāng zāo xīn yǐ lǎn,xiū xíng wú lì mèng yóu kuáng。
更嗟著句多尘思,惭愧溪藤似截肪。gèng jiē zhù jù duō chén sī,cán kuì xī téng shì jié fáng。

寄龚立道

陆游

龚子吴中第一流,老农何幸接英游。gōng zi wú zhōng dì yī liú,lǎo nóng hé xìng jiē yīng yóu。
难逢正似玉杵臼,易散便成风马牛。nán féng zhèng shì yù chǔ jiù,yì sàn biàn chéng fēng mǎ niú。
清夜话端思滚滚,暮年心事恐悠悠。qīng yè huà duān sī gǔn gǔn,mù nián xīn shì kǒng yōu yōu。
何由唤得阊门棹,一醉千岩万壑秋。hé yóu huàn dé chāng mén zhào,yī zuì qiān yán wàn hè qiū。

幽事二首

陆游

跌宕人间岁月迁,赏心幽事故依然。diē dàng rén jiān suì yuè qiān,shǎng xīn yōu shì gù yī rán。
潮通支浦渔舟活,露湿繁花醉帽偏。cháo tōng zhī pǔ yú zhōu huó,lù shī fán huā zuì mào piān。
才尽赋诗愁压倒,气衰对弈怯饶先。cái jǐn fù shī chóu yā dào,qì shuāi duì yì qiè ráo xiān。
光阴风月空如昨,怅望兰亭祓禊年。guāng yīn fēng yuè kōng rú zuó,chàng wàng lán tíng fú xì nián。

幽事二首

陆游

尘抱年来尽扫空,柴门幽事与谁同。chén bào nián lái jǐn sǎo kōng,chái mén yōu shì yǔ shuí tóng。
水生初涨一溪绿,花落已浮千点红。shuǐ shēng chū zhǎng yī xī lǜ,huā luò yǐ fú qiān diǎn hóng。
愁赖橐泉存旧法,困凭顾渚策新功。chóu lài tuó quán cún jiù fǎ,kùn píng gù zhǔ cè xīn gōng。
故人岷下无消息,尺素凭谁寄断鸿。gù rén mín xià wú xiāo xī,chǐ sù píng shuí jì duàn hóng。

茅舍

陆游

茅舍晨鸡复暝鸦,暮年别自是生涯。máo shě chén jī fù míng yā,mù nián bié zì shì shēng yá。
贪眠久已遗人事,对酒犹能惜物华。tān mián jiǔ yǐ yí rén shì,duì jiǔ yóu néng xī wù huá。
出有儿孙持几杖,归从邻曲话桑麻。chū yǒu ér sūn chí jǐ zhàng,guī cóng lín qū huà sāng má。
日长亦莫憎春困,小灶何妨自煮茶。rì zhǎng yì mò zēng chūn kùn,xiǎo zào hé fáng zì zhǔ chá。

春阴溪上小轩作

陆游

午醉初醒倚钓轩,悠然无与共清言。wǔ zuì chū xǐng yǐ diào xuān,yōu rán wú yǔ gòng qīng yán。
风微仅足吹花片,雨细才能见水痕。fēng wēi jǐn zú chuī huā piàn,yǔ xì cái néng jiàn shuǐ hén。
杳杳暝钟浮远浦,离离烟树识孤村。yǎo yǎo míng zhōng fú yuǎn pǔ,lí lí yān shù shí gū cūn。
故人万里岷山下,安得书来慰断魂。gù rén wàn lǐ mín shān xià,ān dé shū lái wèi duàn hún。

散策至湖上民家

陆游

曳杖翩然入莽苍,人间有此白云乡。yè zhàng piān rán rù mǎng cāng,rén jiān yǒu cǐ bái yún xiāng。
风传高树珍禽语,露湿幽丛药草香。fēng chuán gāo shù zhēn qín yǔ,lù shī yōu cóng yào cǎo xiāng。
农事正看春水白,客途渐爱午阴凉。nóng shì zhèng kàn chūn shuǐ bái,kè tú jiàn ài wǔ yīn liáng。
馀年且就无羁束,社鼓鼕鼕乐未央。yú nián qiě jiù wú jī shù,shè gǔ dōng dōng lè wèi yāng。

石帆山下

陆游

久矣移家住鹿门,偶然信脚到桃源。jiǔ yǐ yí jiā zhù lù mén,ǒu rán xìn jiǎo dào táo yuán。
尚嫌名挂东林社,那问尘生北海樽。shàng xián míng guà dōng lín shè,nà wèn chén shēng běi hǎi zūn。
才尽极知诗草草,睡多常觉气昏昏。cái jǐn jí zhī shī cǎo cǎo,shuì duō cháng jué qì hūn hūn。
旧闻福地多灵药,安得高人与细论。jiù wén fú dì duō líng yào,ān dé gāo rén yǔ xì lùn。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

桐帽絁裘拥半酣,肩舆咿轧转城南。tóng mào shī qiú yōng bàn hān,jiān yú yī yà zhuǎn chéng nán。
牛过野水将新犊,女采柔桑起稚蚕。niú guò yě shuǐ jiāng xīn dú,nǚ cǎi róu sāng qǐ zhì cán。
遗老年光垂九十,故乡春事及重三。yí lǎo nián guāng chuí jiǔ shí,gù xiāng chūn shì jí zhòng sān。
种花筑室知难办,借地犹能结草庵。zhǒng huā zhù shì zhī nán bàn,jiè dì yóu néng jié cǎo ān。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

细雨如丝映晚晖,店家小憩换征衣。xì yǔ rú sī yìng wǎn huī,diàn jiā xiǎo qì huàn zhēng yī。
春农耕罢负犁去,村社祭馀怀肉归。chūn nóng gēng bà fù lí qù,cūn shè jì yú huái ròu guī。
黄犊自依残照卧,白鸥争傍小滩飞。huáng dú zì yī cán zhào wò,bái ōu zhēng bàng xiǎo tān fēi。
道边旧识凋零尽,谁记辽天老令威。dào biān jiù shí diāo líng jǐn,shuí jì liáo tiān lǎo lìng wēi。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

老子无心老尚狂,山程随处寄伥伥。lǎo zi wú xīn lǎo shàng kuáng,shān chéng suí chù jì chāng chāng。
云归岫穴初收雨,水入陂塘正下秧。yún guī xiù xué chū shōu yǔ,shuǐ rù bēi táng zhèng xià yāng。
野客就林煨燕笋,蚕家负笼采鸡桑。yě kè jiù lín wēi yàn sǔn,cán jiā fù lóng cǎi jī sāng。
远游万里知何乐,却喜东归住故乡。yuǎn yóu wàn lǐ zhī hé lè,què xǐ dōng guī zhù gù xiāng。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

老子山行肯遽回,直穿荦确上崔嵬。lǎo zi shān xíng kěn jù huí,zhí chuān luò què shàng cuī wéi。
未夸脚力如平昔,且喜眉头得暂开。wèi kuā jiǎo lì rú píng xī,qiě xǐ méi tóu dé zàn kāi。
庙后故梁龙化去,山前遗箭鹤衔来。miào hòu gù liáng lóng huà qù,shān qián yí jiàn hè xián lái。
囊钱已尽君无笑,草草犹能把一杯。náng qián yǐ jǐn jūn wú xiào,cǎo cǎo yóu néng bǎ yī bēi。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

我来恰值暮春初,昼漏微长小雨馀。wǒ lái qià zhí mù chūn chū,zhòu lòu wēi zhǎng xiǎo yǔ yú。
苔蚀秦碑亡旧刻,龙归禹穴护遗书。tái shí qín bēi wáng jiù kè,lóng guī yǔ xué hù yí shū。
燕巢已垒泥犹湿,花片虽残叶尚疏。yàn cháo yǐ lěi ní yóu shī,huā piàn suī cán yè shàng shū。
到处不妨俱可乐,诗人为底爱吾庐。dào chù bù fáng jù kě lè,shī rén wèi dǐ ài wú lú。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

舆似鸡栖寄两竿,山程三月尚春寒。yú shì jī qī jì liǎng gān,shān chéng sān yuè shàng chūn hán。
麦苗吐穗初成实,梅子生仁已带酸。mài miáo tǔ suì chū chéng shí,méi zi shēng rén yǐ dài suān。
买饭犹胜乞墦客,看耕僭学劝农官。mǎi fàn yóu shèng qǐ fán kè,kàn gēng jiàn xué quàn nóng guān。
还家莫道虚怀袖,笋蕨随宜亦满盘。hái jiā mò dào xū huái xiù,sǔn jué suí yí yì mǎn pán。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

点点桃花糁绿苔,入门倚杖意悠哉。diǎn diǎn táo huā sǎn lǜ tái,rù mén yǐ zhàng yì yōu zāi。
数声茶饭斋初散,一片溪云雨欲来。shù shēng chá fàn zhāi chū sàn,yī piàn xī yún yǔ yù lái。
老宿龙钟嗟独在,高松磊砢忆新栽。lǎo sù lóng zhōng jiē dú zài,gāo sōng lěi kē yì xīn zāi。
世间万事俱难料,未死重游更几回。shì jiān wàn shì jù nán liào,wèi sǐ zhòng yóu gèng jǐ huí。

自九里平水至云门陶山历龙瑞禹祠而归凡四日八首

陆游

我行随处叩岩扉,觅得生薪旋燎衣。wǒ xíng suí chù kòu yán fēi,mì dé shēng xīn xuán liáo yī。
道士已骖鸾鹤去,山僧初自水云归。dào shì yǐ cān luán hè qù,shān sēng chū zì shuǐ yún guī。
瓮头酒压松肪熟,盘里蔬供药汞肥。wèng tóu jiǔ yā sōng fáng shú,pán lǐ shū gōng yào gǒng féi。
老觉论心须世外,溪阴回首尚依依。lǎo jué lùn xīn xū shì wài,xī yīn huí shǒu shàng yī yī。

幽居二首

陆游

策府还家又五年,心常无事气常全。cè fǔ hái jiā yòu wǔ nián,xīn cháng wú shì qì cháng quán。
平生本不营三窟,此日何须直一钱。píng shēng běn bù yíng sān kū,cǐ rì hé xū zhí yī qián。
雨霁桑麻皆沃若,地偏鸡犬亦翛然。yǔ jì sāng má jiē wò ruò,dì piān jī quǎn yì xiāo rán。
闭门便造桃源境,不必秦人始是仙。bì mén biàn zào táo yuán jìng,bù bì qín rén shǐ shì xiān。

幽居二首

陆游

横草无功负主恩,一生强半卧衡门。héng cǎo wú gōng fù zhǔ ēn,yī shēng qiáng bàn wò héng mén。
蠹书身世元无憾,伏枥光阴不更论。dù shū shēn shì yuán wú hàn,fú lì guāng yīn bù gèng lùn。
春雨负薪兰渚市,秋风采药石帆村。chūn yǔ fù xīn lán zhǔ shì,qiū fēng cǎi yào shí fān cūn。
更思旋籴场中麦,暖热尘埃老瓦盆。gèng sī xuán dí chǎng zhōng mài,nuǎn rè chén āi lǎo wǎ pén。

书南堂壁二首

陆游

数间破屋住荒郊,暑雨时须自补茅。shù jiān pò wū zhù huāng jiāo,shǔ yǔ shí xū zì bǔ máo。
多病篇章无杰思,长闲樵牧有新交。duō bìng piān zhāng wú jié sī,zhǎng xián qiáo mù yǒu xīn jiāo。
荒唐但向先师愧,肮脏宁辞薄俗嘲。huāng táng dàn xiàng xiān shī kuì,āng zàng níng cí báo sú cháo。
偶有会心成独笑,一林春笋放烟梢。ǒu yǒu huì xīn chéng dú xiào,yī lín chūn sǔn fàng yān shāo。